Gia Minh, biên tập viên RFA
2013-10-31
2013-10-31
Anh Đoàn Huy Chương tại Sài Gòn ngày 15 tháng 05 năm 2008.
Citizen photo
Ông Đoàn Văn Diên, một cựu tù chính trị và là cha của tù nhân đấu tranh cho công nhân Đoàn Huy Chương hiện đang bị giam tại Trại Xuyên Mộc, Đồng Nai, cho biết về đợt làm việc trong hai ngày 23 và 24 tháng 10 vừa qua với an ninh tỉnh Đồng Nai là nơi ông này hiện đang cư trú.
Có giấy triệu tập mà chưa gửi?
Gia Minh hỏi chuyện ông Đoàn Văn Diên và được ông cho biết:
Ông Đoàn Văn Diên: Tôi đọc tin trên trang mạng Dân Làm Báo thấy hình của con tôi Đoàn Huy Chương được nói đang tuyệt thực và bị trại giam o ép, nên tôi xuống an ninh Đồng Nai tôi hỏi vì tất cả những tù chính trị đều do an ninh quản lý. Xuống đó tôi chưa kịp hỏi chuyện của con tôi thì người ta đưa tôi qua bên cơ quan an ninh điều tra xét hỏi, đó là cơ quan tố tụng. Họ lấy laptop của tôi và đưa thiết bị vào phục hồi tất cả những dữ liệu trong đó. Trong đó không có gì vì máy của tôi mua chưa được một tháng. Những dữ liệu cũ tôi không biết, chỉ có những địa chỉ mới của tôi thì tôi nhận. Họ cũng lấy hết những danh bạ trong điện thoại của tôi và ghi lại. Họ kêu tôi ký.
Họ mở ra cuộc nói chuyện giữa tôi với ông Đoàn Việt Trung: đó là ý tưởng mà tôi nói với ông Trung về chuyện người ta thải hồi một số công nhân biên chế, công nhân hợp đồng thời vụ, thời hạn rồi quay trở lại nhận làm trở lại là công nhân thời vụ. Tôi nói chuyện đó với ông Đoàn Việt Trung thuộc tổ chức lao động người Việt ở bên Úc.
Chuyến này không phải họ mời tôi mà tôi tự động đến để hỏi về con trai tôi, Đoàn Huy Chương. Họ nói chúng tôi có giấy triệu tập mà chưa gửi thì ông đã đến đây rồi, nên giữ lại để tiếp tục điều tra.
-Ô. Đoàn Văn Diên
Hôm đó tôi bệnh nhưng nghe chuyện của con tôi nên tôi đi. Họ nói đưa tôi đi khám bệnh nhưng tôi nói tôi không tin tưởng việc khám bệnh của các ông. Chiều họ cho tôi về nhưng bắt viết cam đoan ngày hôm sau trở lại. Tôi chấp hành, về uống thuốc và ngày hôm sau trở lại. Họ tiếp tục làm việc trên vấn đề laptop của tôi. Họ bảo tôi mở niêm phong, nhưng niêm phong họ chỉ làm mặt trước còn mặt sau không làm; tôi không đồng ý nói rằng mặt sau không niêm phong thì ông mở ổ cứng ra bỏ dữ liệu vào trong đó làm sao tôi chịu trách nhiệm. Anh Dương, công an điều tra nói chúng tôi không làm ‘trò mèo’ đó đâu. Tôi trả lời làm sao ai biết được. Tôi không chịu mở nhưng cuối cùng họ vẫn mở ra, trong máy không có dữ liệu gì nên chiều họ cho tôi về.
Chuyến này không phải họ mời tôi mà tôi tự động đến để hỏi về con trai tôi, Đoàn Huy Chương. Họ nói chúng tôi có giấy triệu tập mà chưa gửi thì ông đã đến đây rồi, nên giữ lại để tiếp tục điều tra.
Về vấn đề công đoàn công nhân tôi không có làm gì sai hết, tôi chỉ muốn xây dựng một đất nước lành mạnh.
Gia Minh: Sau hai ngày không có biên bản gì sao?
Ông Đoàn Văn Diên: Tất nhiên có biên bản họ hỏi tôi chứ. Họ hỏi tôi tại sao nói chuyện với ông Trung, làm như vậy là làm suy yếu đất nước, làm như vậy các nhà đầu tư không vào Việt Nam. Họ nói kinh tế Việt Nam đang tụt hậu như thế mà làm như vậy là nguy hại cho nền kinh tế đất nước; vậy muốn làm sụp đổ chế độ hay sao. Tôi nói không làm gì để sụp đổ chế độ. Chúng tôi và nhân dân vẫn đóng góp thuế hằng ngày, mỗi hạt gạo chúng tôi ăn đều có đóng nhiều thuế trong đó; tôi không làm gì suy yếu đất nước, tôi chỉ đóng góp thôi. Nhưng họ vẫn lập biên bản và nói cuộc nói chuyện với ông Đoàn Việt Trung là phạm vào Điều 79, âm mưu lật đổ chính quyền. Tôi nói tôi không làm gì lật đổ chính quyền cả, tôi chỉ nói về vấn đề công nhân mà thôi.
Gia Minh: Được biết trước đây ông cùng con trai và một số người khác thành lập hiệp hội công nông và rồi bị bắt?
Tôi không làm gì suy yếu đất nước, tôi chỉ đóng góp thôi. Nhưng họ vẫn lập biên bản và nói cuộc nói chuyện với ông Đoàn Việt Trung là phạm vào Điều 79.
-Ô. Đoàn Văn Diên
Ông Đoàn Văn Diên: Trước đây tôi cũng đứng ra thành lập Hiệp hội Công Nông Đoàn Kết để hỗ trợ người công nhân bị chủ nước ngoài chèn ép về vấn đề dân chủ, nhân quyền. Tôi bị bắt và kết án 4 năm 6 tháng, còn con trai tôi bị 18 tháng. Con tôi tiếp tục làm theo mô hình công nhân đó nữa thì bây giờ bị án 7 năm cùng với Hùng, Hạnh.
Khi về tôi không tham gia gì, chỉ muốn sống cuộc sống yên ổn thôi; nhưng rồi có nhiều điều bức bách như tôi đã trả lời trong cuộc phỏng vấn trước: con út tôi không mắc nợ cô Nguyệt đó nhưng công an giữ xe chân đi làm của con tôi. Theo luật của Việt Nam là ông xiết nợ; trong trường hợp này thì chiếc xe cũng không phải của đứa con út mà là của thằng anh nó. Tôi thưa hoài mà người ta không giải quyết cho tôi.
Gia Minh: So với trước nay ông thấy cuộc sống công nhân tại những nơi mà ông có thể quan sát được có cải thiện gì không?
Ông Đoàn Văn Diên: Sau những ngày tôi bị bắt, tôi thấy cuộc sống của người công nhân cũng có những cải thiện từ phía Nhà Nước như có bếp ăn tập thể, có suất ăn, tiền điện cũng hạ cho công nhân…
Tuy nhiên Công đoàn Việt Nam không có đề ra điều gì để giúp đỡ cho người công nhân ví dụ như tiền phòng trọ. Vấn đề nhức nhối nhất là thải hồi, cho nghỉ việc, đuổi việc một số công nhân biên chế, số lao động dài hạn; rồi tuyển trở lại làm công nhân thời vụ, tức có việc thì làm còn không thì nghỉ. Tôi thấy điều đó thiệt thoài cho công nhân nên tôi mới có ý tưởng nói ra không làm như thế vì sẽ có hại cho họ, và cuộc sống bấp bênh do đa số công nhân là người nhập cư.
Tôi không hiểu họ nói như thế là thế nào!
Gia Minh: Cám ơn ông Đoàn Văn Diên.
No comments:
Post a Comment