Thursday, July 31, 2014

7 26 2014 Bản Tin Việt Nam Người Việt Hải Ngoại Oakland Little Saigon News



Nick Lý Đức Hùng & HậnCộngSảnVìCôngLý
Nhóm Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận - Freespeech4vietnam

Bưng Bô Nguyễn Ngọc Ngạn "văn hóa luận lý tạp lục" (reedited by HNPD)



Chúng ta hãy nghe & suy nghĩ & phân tích những gì việt gian NNN đã nói trong video nầy.

Nick Lý Đức Hùng & HậnCộngSảnVìCôngLý
Nhóm Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận - Freespeech4vietnam

Wednesday, July 30, 2014

Thông Báo Tài Chánh 31 Tháng 07 Năm 2014

Xin thưa quý Ân Nhân, Đức Hùng cố gắng cập nhật Tài Chánh  hàng tháng, nếu quý Ân Nhân xem danh sách có thiếu xót tên hoặc tài chánh yểm trợ của quý ân nhân, xin vui lòng liên lạc với LĐH qua phone 612-986-4914 hoặc email: freespeech4vietnam@gmail.com , để LĐH kiểm lại, nếu có điều gì thiếu sót mong được sự thông cảm của quý vị,,, LĐH xin thánh thật cám ơn.



Bản Thông Báo Tài Chánh FSP4VN
1
Còn Lại Của Tháng 06/2014
$1,776.85
2
Nhận Của Tháng 07/2014
$540.00
3
Tổng Cộng Tháng 07/2014
$2,316.85
4
Trừ Ra Chí Phí  Tháng 07/2014
($1,136.00)
5
Tổng Cộng Số Tiền Hiện Tại
$1,180.85

33 Dân Biểu Hoa Kỳ: Không TPP Cho Cộng Sản Việt Nam

Hưởng ứng cuộc tổng vận động của các cử tri Mỹ gốc Việt, hôm nay 33 dân biểu thuộc lưỡng đảng cùng gửi văn thư đến Tổng Thống Obama, khẳng định lập trường rằng Việt Nam phải cải thiện nhân quyền trước khi tham gia Hợp Tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP). 
Văn thư này do Dân Biểu Frank Wolf (Cộng Hòa, Virginia) khởi xướng và có 16 dân biểu Cộng Hòa và 16 dân biểu Dân Chủ cùng ký tên.
Phản ánh trọng tâm của cuộc tổng vận động, nội dung văn thư nhấn mạnh vào tự do tôn giáo, với các điều kiện tiên quyết cho Việt Nam là: Trả tự do cho tất cả tù nhân lương tâm, hủy bỏ Nghị Định 92 về kiểm soát sinh hoạt tôn giáo, và tôn trọng quyền thành lập công đoàn thực sự tự do và độc lâp với chính quyền và Đảng Cộng Sản.
Ngoài ra, có hai dân biểu Cộng Hòa đã gửi thư riêng cho Tổng Thống Obama, với nội dung tương tự.

"Như vậy là chúng ta đã vượt mục tiêu của cuộc tổng vận động là 18 dân biểu Cộng Hòa," Ts. Nguyễn Đình Thắng nói.

Ông là phát ngôn nhân của Liên Minh Cho Một Việt Nam Tự Do Và Dân Chủ, tổ chức đóng vai trò phối hợp tổng quát cuộc tổng vận động trong hai ngày 15 và 16 tháng 7 vừa qua.
Cuộc tổng vận động này được tổ chức chớp nhoáng, với sự tham gia của trên 400 đồng hương đến từ 22 tiểu bang Hoa Kỳ và 3 tỉnh bang Canada.
Đẩy lùi TPP cho Việt Nam là một mục tiêu của cuộc tổng vận động này.
Dù có được ký bởi Tổng Thống Obama, TPP phải được cả Hạ Viện lẫn Thượng Viện thông qua thì mới có hiệu lực. Do đó nếu không đạt được đa số ở Hạ Viện hoặc bị một nghị sĩ ở Thượng Viện chặn lại thì TPP cũng sẽ không thành hiện thực.
Hiện nay số dân biểu đã chính thức lên tiếng phản đối TPP cho Việt Nam là 255 trong khi chỉ cần 218 là đạt đa số.  Số 255 dân biểu này được phân loại gồm có:
+ 153 dân biểu Dân Chủ gửi văn thư cho Đại Sứ Michael Froman, Đại Diện Mậu Dịch Hoa Kỳ, lên tiếng chống TPP cho một số quốc gia, nổi bật là Việt Nam, vì vi phạm quyền lao động.
+ 8 dân biểu Dân Chủ cùng ký tên trong văn thư gửi TT Obama ngày hôm nay -- 8 vị này không có tên trong số 153 ở trên. Đây cũng là một thành tựu đáng kể của cuộc tổng vận động vừa rồi.
+ 17 dân biểu Cộng Hòa ký tên trong văn thư gửi TT Obama ngày hôm nay.
+ 2 dân biểu Cộng Hòa gửi văn thư riêng cho TT Obama.
+ 36 dân biểu Cộng Hòa viết thư cho vị tiền nhiệm của Đại Sứ Froman chống TPP vì lý do Việt Nam cạnh tranh bất công trong ngành may dệt.
+ 39 dân biểu Dân Chủ tuy không lên tiếng chính thức và nêu đích danh Việt Nam nhưng chống TPP nói chung, mà tiêu biểu là nữ Dân Biểu Nancy Pelosi (California), thủ lãnh của Đảng Dân Chủ ở Hạ Viện, hoặc DB Chris Van Hollen (Maryland), người "đỡ đầu" tù nhân lương tâm Đỗ Thị Minh Hạnh.
Ngoài ra, có một số dân biểu Cộng Hòa đã không ký tên trong văn thư gửi TT Obama hôm nay vì cho rằng ngôn ngữ chưa đủ mạnh, mà tiêu biểu là DB Mario Diaz-Balart (Florida), gốc Cuba.
Tuy nhiên, Liên Minh không ngừng ở con số này mà tiếp tục vận động để tranh thủ thêm từng vị dân biểu một.
"Chúng tôi sẽ cử những phái đoàn nhỏ vào Quốc Hội và phối hợp với các nhóm ở từng địa phương để liên tục vận động từ giờ cho đến giữa tháng 11, khi Quốc Hội tái nhóm họp sau ngày bầu cử", Ts. Thắng nói.
Ngoài ra, Liên Minh cũng đã và đang vận động một số Thượng Nghị Sĩ đặt điều kiện nhân quyền nếu Việt Nam muốn tham gia TPP.
"Mục đích của Liên Minh lúc này là đẩy lùi TPP đến cuối năm nay", Ts. Thắng nói. "Sang năm, kế hoạch vận động sẽ phải tùy vào thành phần nhân sự trong Quốc Hội mới."
Theo Ts. Thắng, với cả hai nút chặn này, Hành Pháp sẽ hiểu được rằng cách độc nhất còn lại là gia tăng áp lực Việt Nam phải cải thiện nhân quyền nếu muốn có mảy may cơ hội tham gia TPP.
"Đạt mục tiêu đã đề ra, trong thời gian rất ngắn, chứng tỏ cộng đồng người Mỹ gốc Việt ngày thêm trưởng thành trong lãnh vực quốc tế vận", Ts. Thắng nhận định.
Danh sách các dân biểu ký tên văn thư gửi Tổng Thống Obama hôm nay (tô đậm là các dân biểu Dân Chủ không nằm trong số 153 đã lên tiếng trước đây):
Cộng Hòa

Christopher H. Smith (New Jersey)
Christopher P. Gibson (New York)
Dana Rohrabacher (Califonia)
Frank R. Wolf (Virginia)
Ileana Ros-Lehtinen (Florida)
James Lankford (Oklahoma)
Randy Hultgren (Illinois)
Robert Pittenger (North Carolina)
Walter B. Jones (North Carolina)
Keith J. Rothfus (Pennsylvania)
Peter T. King (New York)
Pete Olson (Texas)
Trent Franks (Arizona)
Robert Woodall (Georgia)
Jeff Fortenberry (Nebraska)
Kerry Bentivolio (Michigan)
Rep. Paul Broun (Georgia)

Dân Chủ

Alan S. Lowenthal (California)
Brad Sherman (California)
James P. McGovern (Massachusetts)
Loretta Sanchez (California)
Maxine Waters (California)
Michael M. Honda (California)
Nick J. Rahall (West Virginia)
Sheila Jackson Lee (Texas)
William R. Keating (Massachusetts)
David Scott (Georgia)
Janice D. Schakowsky (Illinois)
Lloyd Doggett (Texas)
Keith Ellison (Minnesota)
Gene Green (Texas)
Raul M. Grijalva (Arizona)
Zoe Lofgren (California)

Nick Lý Đức Hùng & HậnCộngSảnVìCôngLý
Nhóm Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận - Freespeech4vietnam

Xin Hãy Làm Ánh Đuốc (Nguyệt Ánh, Việt Dzũng)



Nick Lý Đức Hùng & HậnCộngSảnVìCôngLý
Nhóm Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận - Freespeech4vietnam

Đọc Báo Vẹm số 383 ngày 28 tháng 7 năm 2014



Nick Lý Đức Hùng & HậnCộngSảnVìCôngLý
Nhóm Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận - Freespeech4vietnam

Monday, July 21, 2014

Bún Giang Tây Nên Ăn hay Không ????



Nick Lý Đức Hùng & HậnCộngSảnVìCôngLý
Nhóm Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận - Freespeech4vietnam

Tôi chửi tôi, tôi chửi Bạo Quyền CS, chửi cả Đảng.

Là một thành viên của một dân tộc được xem là thông minh, cần cù, chịu thương chịu khó, quật cường, 4000 năm văn hiến, ấy vậy mà tôi không có được một đức tính của dân tộc là "thông minh". Sao vậy? Tôi đã vấp ngã trong bán chác với bọn thương lái Tàu một lần, vì chúng nó ma mãnh siêu quá. Nhưng vấp ngã đến lần thứ mấy rồi tôi mới khẳng định lỗi tại tôi: tôi không nhìn xa hơn cái mũi của mình. Tôi thiếu thông minh viễn kiến.

Từ vụ nuôi ốc vàng vì bọn thương lái Tàu vừa bán ốc con với giá rẻ vừa thu mua ốc lớn với giá cao nên tôi bỏ bê ruộng nương để kiếm lợi. Được vài vụ chúng nó không mua nữa! Ốc vàng đành phải thải ra ruộng ra sông mà không cần biết chúng sẽ ra sao. Kết quả là ốc vàng ăn ngấu ăn nghiến ruộng vườn để sinh sôi nẩy nở. Trước đó tôi đã rơi vào vụ mua nuôi chim cút của Tàu để bán trứng lại cho chúng nó với giá cao. Được hời. Khi cút của nó đã bán ra hết rồi thì chúng cuốn gói đi biệt. Thế là gánh trên vai những đàn cút phải cho nó ăn hàng ngày với thức ăn luồn lậu từ Tàu, bao nhiêu tiền hời rồi lại đổ vào đấy cho đến khi hết tiền thì
 cút cũng chết mà trứng cũng thối.

Tôi chửi tôi vì chỉ thấy cái lợi trước mắt cho tôi đến khi bị ma giáo hiểm độc lần 1, lần 2, lần 3... mới chịu mở mắt. 

Cũng với bọn thương lái Tàu, chúng nó tìm mua móng trâu, rễ quế vì móng trâu bọn Tàu thu mua giá hời hơn cả mua lại con trâu, còn rễ quế thì giá như vàng. Đâu chỉ mình tôi, làng làng xóm xóm thi nhau giết trâu bán móng, đào bới rễ quế. 

Khi chúng ngừng mua thì cả làng ngơ ngác nhìn nhau, đành quay về nương rẫy thì ôi thôi còn trâu đâu nữa mà cày, quế rụi vì mất rễ. Lại đói. Thương lái Tàu sao khôn đáo để, chiêu của chúng vừa độc vừa thâm. Rồi đến vụ thu mua dừa, khoai lang...đất trồng lúa thành ruộng lang, vườn dừa để được giá hời với Tàu. Rồi cũng đùng một cái thương lái Tàu lại trốn biến mất. Trở lại trồng lúa đâu phải ngày một ngày hai. Bạo quyền ở đâu, Đảng ở đâu? Dân ngu thì họ phải làm cho dân "sáng mắt sáng lòng" chứ.

Bây giờ mới ngộ ra. Đâu phải mình tôi không biết nhìn xa hơn mũi. Chính quyền cũng thế. Vì cái lợi trước mắt nên để bọn thương lái Tàu tha hồ vào ra, thu mua, ra chiêu như chỗ không người. Chúng lại gom ruộng lúa để trồng thanh long. Thanh long chúng là
m gì không biết nhưng ruộng lại mất lúa, gạo thiếu xuất khẩu.

Cũng vì cái lợi trước mắt nên Tàu ra chiêu được ở cảng quân sự Cam Ranh, chỉ cách cảng 300m, vừa nuôi cá vừa dòm ngó. Đó là chiêu độc của thương lái gián điệp Tà
u và bạo quyền quân sự Cam Ranh đã mắc câu vì có món tiền béo bở chia nhau.

Vụ Bô Xít ở cấp nhà nước còn tệ hại hơn. Tiền của Tàu nên nhà thầu, công nhân phải là của Tàu, vật liệu xây cất từ cái bô, cái ống nhổ cũng đưa từ Tàu sang. Khoáng sản khui ra thì cứ về Tàu.
Nếu chiến tranh xảy ra thì chúng nó đã có đầu cầu ngay nơi vùng chiến lược, thông qua con đường tiếp tế Miên, Lào để đánh vào lưng chúng ta. Chúng nó sẽ phá hồ thải Bô Xít để chất thải chảy ra tràn ngập, hủy diệt chúng ta dài hạn, hiểm độc. Bô Xít là quả bom tạ của Tàu đặt sẵn ở đấy, trước mũi và có sự tiếp tay của chính quyền. Nếu b
ạo quyền không có lời thì ít ra lãnh đạo bạo quyền được hời. Họ cũng không nhìn xa hơn mũi như tôi. Đó là chưa kể đến các vụ thuê đất đầu nguồn chiến lược cho Tàu. 


Tôi chửi chính tôi, tôi chửi Chính quyền, rồi tôi chửi cả Đảng. Đảng ta thông minh, thần thánh mà sao không làm "sáng mắt, sáng lòng" cho dân, cho Chính quyền, để cứ rơi vào cái bẫy ma giáo độc hiểm của thương lái Tàu vì lợi nhuận riêng tư.
Một đảng viên nói rằng Đảng cũng còn rơi vào bẫy ma giáo của Tàu thì "sáng mắt, sáng lòng" cho ai. Vụ Thành Đô, từ Tổng bí thư, Chủ tịch nước, đến nguyên Thủ tướng Phạm văn Đồng đều luồn trôn và
o cái bẫy quá dễ dàng.
Một cán bộ cao cấp về hưu thì lắc đầu không tán thành: "Đảng ta tài tình, bách chiến bách thắng thì làm sao mà vào bẫy của ai. Biết đấy chứ, nhưng ta có lợi khác mà ít ai biết". Lợi gì thì cán bộ cao cấp lắc đầu quầy quậy, không mở miệng. Lợi cho đất nước thì sao không dám mở miệng? Đảng lại được giá hời chứ cò
n lạ gì. 


Đến khi Đảng rước từ Tàu về "16 chữ vàng" thì ông Nguyễn Phú Trọng được hời và Tàu thì ngang nhiên chiếm biển, lấn đảo, đặt giàn khoan. 

Giàn khoan được bọn Tàu khịa đặt ngay trên mũi của các lãnh đạo Việt Nam. Lòng dân căm phẫm đến cực độ đòi bạo quyền kiện chúng nó ngay lập tức. Anh Ba X(ạo) tuyên bố ngon lành phải kiện chúng nó nhưng đ?y trách nhiệm về Bộ Chính Chị . Bộ Chính Chị không dám kiện và câu giờ: nào là kiện thì sợ làm vỡ bát nước đầy, nào là phải chọn thời điểm thích hợp nhất để kiện, nào là chỉ nên xem hàng xóm nặng tiếng với nhau mà thôi, nào là giàn khoan cũng như giàn bầu bí, hết mùa hết bí thì giàn khoan cũng sẽ đi chổ khác thôi. 

Tôi chửi cha luôn cái bọn quân đội, chưa có nước nào mà quân đội sướng như ở nước ta. Quân đội nước ta lãnh lương ăn hưu, nhưng chỉ xui tàu cá của dân và hải giám ra chịu trận, còn quân đội co ro gìn giữ hòa bình để phát triển tham nhũng. Có đồng chí binh nhì bị chửi ức trả lời rằng: nhưng cấp trên không cho đánh thì chị phải chửi ba đời tam đại cấp trên chứ quân đội tội tình gì... 


Tôi vừa chửi tôi, vừa chửi Đảng, chửi tôi một, chửi Đảng mười với tất cả ngôn từ mượn của bà mất gà. Nào là "con quạ mắt xanh mỏ đỏ, móng thép bấu vào mắt để cho cho nó thành đui, thành mù kẻ cắp gà tao". Nặng hơn chứ, tôi sẽ chửi thêm rằng đui mù sớm trở thành "G e n" truyền cho con cháu chúng nó đui mù suốt kiếp, dù có nằm trên đống vàng do tổ tiên chúng tham nhũng để lại... Bà mất gà chửi vì bà mất con gà, còn tôi thì mất cả biển đảo của cha ông, của con cháu. Mất đời đời. Phải chửi nặng hơn đi chứ. Tôi chửi tôi, chửi chính quyền và chửi cả Đảng quanh năm suốt tháng. Đảng không làm cho tôi "sáng mắt sáng lòng". Chồng tôi trừng mắt nhìn tôi: "Em chửi thế ở nhà chỉ có anh nghe, chứ ai vào đấy" vì vậy tôi xin đăng bài này cho Đảng, bạo quyền cùng nghe.





Nguyễn Tố Nga


Nick Lý Đức Hùng & HậnCộngSảnVìCôngLý
Nhóm Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận - Freespeech4vietnam

Saturday, July 19, 2014

Thư Trần Huỳnh Duy Thức gửi cha

Thưa ba thương kính,

Sáng nay thấy ba vẫn khỏe mạnh nên con rất vui nhưng con cũng đọc được những ưu tư trong lòng ba. Ba đừng bận tâm quá nhiều, mọi chuyện sẽ nhanh tốt đẹp thôi. Không có cuộc chuyển mình nào dễ dàng cả. Sự chuyển mình vĩ đại càng gian truân. Con thường có dự cảm đúng. Hồi đầu tháng 4, như con viết cho ba trong bức thư 16A, con linh cảm đất nước đang bước tới một bước ngoặt lịch sử. Dù không biết được nó sẽ là gì nhưng con hiểu rằng trong một bối cảnh như vậy, thể nào cũng có một sự kiện gì đó sẽ dẫn đến biến cố lớn và đặt đất nước trước một thách thức nghiêm trọng – nhưng cũng là một cơ hội lớn. Đó chính là bước ngoặt TQ đặt giàn khoan HD-981 hồi đầu tháng 5. Con biết mọi người đang rất lo lắng nhưng dự cảm của con lại tốt. Con tin rằng bước ngoặt này sẽ dẫn đến một bước rẽ vĩ đại cho dù đang có nhiều ngã ngách đen tối chực chờ.

Đây không chỉ là dự cảm. Đó còn là sự nhìn thấy theo quy luật phát triển đất nước tất yếu. Thế và lực của dân tộc VN đã thay đổi rất nhiều. Thế giới cũng đã biến đổi sâu sắc,bước vào một giai đoạn toàn cầu hóa mới vô cùng sâu rộng, bứng lung lay tận gốc chủ nghĩa thực dân; đế quốc; hành xử đơn phương cá lớn nuốt cá bé bằng vũ lực. Thế giới này sẽ không dung thứ cho những kẻ coi chủ quyền của người khác là ao nhà, là của riêng của mình, trên cả bình diện quốc gia lẫn quốc tế. Nhân loại tiến bộ đã không tiếc sức 7 thập kỷ qua từ sau thế chiến thứ II để xây dựng những thiết chế và luật pháp quốc tế nhằm ngăn ngừa chiến tranh thế giới và những cuộc xâm lấn của kẻ mạnh. Chuẩn mực và thái độ hành xử của loài người vì vậy mà đã thay đổi văn minh hơn. Người ta không còn đề cao sức mạnh cơ bắp của cường quyền, mà trái lại coi thường và phỉ báng nó, sẵn sàng hợp lực để biến cải nó hoặc loại trừ nó. Do vậy chắc chắn là những kẻ nói trên nếu không tỉnh ngộ, cấu kết với nhau thì sẽ bị cả thế giới nguyền rủa và chuốc lấy thất bại nhục nhã.

Con rất để ý đến chính sách và các phát biểu của TQ về “sự trỗi dậy hòa bình” của họ. Họ luôn cố gắng che đậy bằng ngôn từ ôn hòa. Nhưng khi họ nói họ là dân tộc đã bị trải qua nhiều đau thương bởi sự chà đạp của các nước mạnh thực dân đế quốc nên không muốn lập lại điều đó, thì tiếp theo họ chỉ trích các cường quốc hiện nay tìm cách ngăn cản những cách thức “chính đáng” của TQ mà các cường quốc này trước đây đã từng thực hiện tương tự. Đến đây thì có thể thấy điều TQ ngụ ý “không muốn lặp lại” không có nghĩa là TQ cam kết không thực hiện các chính sách thực dân đế quốc với các nước nhỏ, mà có nghĩa là TQ sẽ không để mình bị chà đạp lần nữa. Không để người khác chà đạp mình là một khát vọng chính đáng của các dân tộc. Nhưng thực hiện nó bằng cách chà đạp dân tộc khác thì là điều mà thế giới ngày nay không bao giờ chấp nhận. Thế giới đó có đủ sức mạnh của các thiết chế và luật pháp quốc tế để ngăn chặn hoặc dập tắt tham vọng đó. Con đến TQ rất nhiều và cũng có nhiều bạn bè ở đó nên cảm nhận được một chủ nghĩa dân tộc cực đoan mà chính quyền của họ đã khéo léo xây dựng lâu nay dựa trên việc khích động tinh thần tự tôn dân tộc bằng những hận thù đối với Nhật và các nước phương Tây đã xâu xé TQ hồi cuối TK 19, đầu TK 20. Nếu ba để ý thì sẽ thấy rằng không phải ngẫu nhiên mà trong vòng 20 năm qua đã có cực kỳ nhiều các bộ phim TQ được đầu tư rất bài bản và công phu với dàn diễn viên gạo cội đóng về các đề tài cận đại, cường điệu quá mức những nỗi nhục mà các nước nói trên gây ra cho người TQ để làm họ sôi sục và đổ trách nhiệm hết cho các nước này. Các bộ phim đó dù mang danh nghĩa của các hãng tư nhân nhưng thực ra là được âm thầm tài trợ khổng lồ bởi chính phủ. Năm 2008 con nói chuyện với một giáo sư TQ, một nguời có khuynh hướng ủng hộ các chính sách nói trên của chính phủ nước này, ông ta thừa nhận rằng chủ nghĩa dân tộc cực đoan là một sách lược kín được khéo léo thực hiện và che đậy ở TQ. Tuy nhiên ông ta cho rằng đó là điều cần thiết để vực dậy một TQ đã suy nhược và để rửa những mối nhục dân tộc trước đây. Khi con nói với ông ta rằng từ đầu thế kỷ 20 đến nay, chưa có một quốc gia dân tộc cực đoan nào không chuốc lấy sự thất bại ê chề cho dù đã đạt được một thời kỳ tăng cường được đáng kể tiềm lực quốc gia, thì ông ấy bảo rằng TQ sẽ biết dừng đúng lúc – tức là họ sẽ không gây hấn, xâm lược các nước khác. Con đáp lại ông ấy rằng hy vọng ấy rất mong manh vì nhân nào quả đấy nên ở bên trong cái quả đó thì không thể ngăn được nó phình to ra. Do vậy khả năng ngăn dừng ấy nếu có thì chỉ có thể đến từ bên ngoài. Ông ta không phản đối, chỉ nói rằng: “cái đó còn tùy cơ trời”. Con không cảm nhận được cái cơ mà ông ấy nói nhưng con lại có cảm nhận của riêng mình về một “thiên cơ” khác.

15/06/2014

Có một điều nguy hiểm là phần đông trí thức TQ cũng giống như vị giáo sư nói trên, lại đổ lỗi cho nguyên nhân chính làm TQ bị tụt hậu và chà đạp vào TK 19 là bởi các cường quốc thời đó, tức là từ bên ngoài. Nhưng hôm đó con đã tranh luận với ông ấy rằng nguyên nhân chính là từ bên trong, từ chính sự yếu kém của người dân và chính quyền của TQ cũng như VN hay bất kỳ những nước nào tụt hậu thời đó. Họ đã u mê những thứ lỗi thời và sẵn sàng đánh đổi chủ quyền của mình đã bảo vệ những cái u mê và lỗi thời đó. Cùng một thời điểm vào giữa TK 19, người Nhật đã tỉnh ngộ thoát khỏi cơn mê và bắt đầu cuộc duy tân Minh Trị, còn người TQ và VN càng lậm sâu vào cơn mê đó. Bà Từ Hy là người cầm quyền tối cao ở TQ vào thời đó, đã sẵn sàng bán nhượng bất kỳ đảo, đất nào cho phương Tây để làm thuộc địa hay tô giới để đổi lấy sự “yên ổn” nhằm có thể trấn áp được các phong trào canh tân đất nước đe dọa đến ngôi vị của mình. Bà ta đàn áp dã man những người yêu nước, kể cả con ruột mình là vua Quang Tự, để dập tắt mọi tư tưởng đổi mới. Bà ta là một điển hình của loại thống trị hèn với giặc ác với dân để được sống sa hoa trên sự nghèo hèn của cả một dân tộc. Nếu TQ không tự làm mình suy yếu thì không thể có nước nào chà đạp được họ. Nếu họ không chấp nhận đánh đổi chủ quyền của mình và đoàn kết lại thì chẳng có nước nào, liên minh nào đủ sức xâm chiếm, xâu xé họ vào lúc đó. Nếu người dân TQ đã không cam chịu thân phận nô lệ cho chính quyền thối nát của Từ Hy thì đã không có những sự đánh đổi chủ quyền đầy ô nhục như vậy. Xét cho cùng, nguyên nhân gốc của sự ô nhục đó là từ nội tại. Những học giả chân chính ở TQ đều hiểu như vậy, chính quyền TQ trong thâm tâm của mình cũng nhìn nhận như thế. Nhưng vì để nhanh chóng xây dựng được một chủ nghĩa dân tộc cho hơn 1tỷ người với nhiều sắc tộc phức tạp khác nhau, tiếng nói khác nhau thì việc khơi dậy những sự ô nhục chung của mọi người là một cách hiệu quả. Nhưng nó cũng tất yếu tạo ra sự cực đoan, quá khích và hận thù.

Con cảm thấy tiếc cho chính quyền TQ. Họ đã có công và thành công trong việc vực dậy một TQ suy nhược nghiêm trọng từ cuối những năm 1970 đến giờ. Họ đã tận dụng được môi trường hòa bình và ra sức chứng minh tinh thần hòa bình với thế giới để có được sự phát triển vượt bậc. Nhưng mua danh ba vạn mà bán danh có 3 đồng. Chỉ trong 1 thời gian ngắn từ đầu 2009 đến giờ, họ đã đánh mất gần hết những son phấn mà họ ra sức tô trát trong hơn 30 năm qua. Con nghĩ là họ đã tính toán sai lầm về thời điểm nhưng đã phóng lao thì phải theo lao. Họ cho rằng Mỹ và phương Tây đang bị rơi vào khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng từ 2008 và sẽ kéo dài ít ra 10 năm. Quân lực Mỹ thì bị hút vào Trung Đông, NATO thì sẽ bị kềm chân bởi các chính sách tranh chấp của Nga. Do vậy nếu họ hành động nhanh chóng trong một vài năm thì không ai đủ sức ngăn chặn họ và họ sẽ đặt thế giới vào chuyện đã rồi. Nên họ chính thức công bố đường chín đoạn đầu 2009 và liên tục gia tăng sức mạnh quân sự trên Biển Đông và Hoa Đông. Họ tăng mạnh mức độ tranh chấp lãnh hải, lãnh thổ với VN, Philippines, Nhật và các nước khác. Và họ đã lầm, dù đang khó khăn nhưng các nước này vẫn tìm được sự ủng hộ quốc tế và dựa vào các thiết chế và luật pháp quôc tế cũng như sự liên kết đa phương để bảo vệ mình. Nhưng sai lầm nhất có lẽ là với VN, họ nghĩ rằng VN là nơi họ dễ dàng áp đặt nhất nhưng không ngờ rằng nhân dân VN phản ứng rất quyết liệt ngay từ khi họ chuẩn bị công bố đường lưỡi bò vào cuối 2008. Các vụ kế tiếp như cắt cáp tàu BM-02, đâm chìm tàu cá và đánh đập ngư dân VN đầu vấp phải sự cương quyết phản đối của nhân dân và nhà nước VN. Rồi đến vụ HD-981 này, TQ không chỉ phải đối phó nhân dân và chính quyền VN mà còn vấp phải sự chỉ trích kịch liệt của quốc tế từ chính giới đến dư luận. Giờ đây TQ chắc đã phải nhận ra rằng không dễ chọn VN làm bàn đạp để bành trướng toàn Biển Đông, và rằng: “Chủ quyền quốc gia là thiêng liêng. Nhân dân VN sẽ không chấp nhận đánh đổi chủ quyền để nhận thứ hòa bình, hữu nghị viễn vông, lệ thuộc”, tương tự như bà Từ Hy của TQ đã từng làm trước đây.

Vấn đề Biển Đông giờ đây đã được quốc tế hóa thành công. Vì vậy mà tham vọng lưỡi bò của TQ sẽ không bao giờ thành hiện thực. Mỹ đang thực hiện chiến lược xoay trục, Nhật đang thay đổi chính sách an ninh cho phép can dự và tham gia phòng vệ tập thể. Con đồ rằng không lâu nữa sẽ hình thành một tổ chức tương tự như NATO cho châu Á Thái Bình Dương, có thể gọi là PATO. TQ có tăng cuờng quốc phòng, tiềm lực chiến tranh đến đâu đi nữa thì cũng không đủ sức để liều lĩnh và phiêu liêu quân sự. Hơn nữa, đang bước vào giai đoạn mà kinh tế TQ đi vào suy thoái còn kinh tế Mỹ, Nhật và EU thì bắt đầu phục hồi mạnh mẽ. Cơ hội “đánh nhanh bằng hòa bình” của TQ đã qua đi và sẽ không trở lại nữa. VN cũng sẽ tỉnh táo để không rơi vào bẫy khiêu khích của TQ, tạo cớ sử dụng vũ lục cho họ. TQ sẽ phải tìm lúc để xuống thang và giữ mặt, đồng thời cài đặt lại quan hệ với VN để thực hiện một kế hoạch khác dài hơi hơn. Nhưng bát nước đã đổ, có làm gì thì cũng không thể được lại như cũ. Mặt khác, sức nước của VN đang dâng lên rất mạnh mẽ, không dễ gì chấp nhận để TQ áp đặt. Vấn đề Biển Đông cũng không còn là chuyện riêng của VN và TQ, đã trở thành vấn đề quốc tế được đặc biệt quan tâm. Ngay cả TQ có tạo dựng vụ HD-981 để xây dựng các sân bay quân sự trên các đảo Trường Sa của VN thì họ cũng sẽ gặp phải sự phản ứng và đối phó hiệu quả của cộng đồng quốc tế, càng thúc đẩy các nước trong khu vực liên kết chặt chẽ với nhau hơn. Lợi thế của các sân bay nhỏ này chẳng thấm vào đâu so với sức mạnh liên kết khu vực. TQ tạo ra một cái cớ không thể tuyệt vời hơn để các nước có thể đường đường chính chính xiết chặt tay nhau mà không bị mất đi chính nghĩa, ngược lại còn được ủng hộ. Tương tự như Nga, đem Crimea về, lợi thế đại quân sự chẳng có gì tăng thêm mà lại thành gánh nặng kinh tế, đồng thời tạo ra 1 cái cớ hoàn hảo để NATO tăng cường và triển khai sự hiện diện quân sự áp sát biên giới của mình. Cục diện địa quân sự mới hiện nay cực kỳ bất lợi cho Nga, gần như xóa sạch thành tựu hơn 20 năm của nước này từ thời Yelsin nhằm ngăn chặn xu hướng mở rộng về phía đông của NATO. Ukraina gia nhập tổ chức này là chắc chắn và lấy lại Crimea chỉ còn là vấn đề thời gian. Kinh tế Nga đang suy thoái nhanh, nếu họ không có những điều chỉnh kịp thời theo hướng dân chủ thì những biện pháp cấm vận tiếp theo sẽ làm cho nền kinh tế này suy sụp nhanh chóng. Do vậy họ đang phải tìm cách xuống thang. Trong thời đại này, một bước sai lầm chiến lược sẽ phải trả nhiều giá đắt.

Cho nên ba đừng quá lo lắng. Con hiểu được tâm trạng đó của mọi người, nhưng con lại thấy rằng đây là cơ hội ngàn năm để VN thoát khỏi cái bóng đè của TQ hàng nghìn năm nay, rồi vươn lên mạnh mẽ. Đó cũng là thời cơ để VN ta đổi lại Hoàng Sa và những đảo Trường Sa đã bị TQ đánh chiếm. Đây chính là “thiên cơ” mà con nói ở trên nhưng không phải là cái mong từ trên trời rơi xuống. Mà đây là dịp hiếm có để dễ dàng xoay chuyển góc nhìn – thay đổi nhận thức của con người VN về hướng đúng theo xu thế của quy luật phát triển tất yếu. Chỉ cần như vậy thôi thì những nguồn năng lượng mới khổng lồ của đất nước sẽ được tạo ra mà không có gì cản trở được. Muốn vậy, chỉ cần chân thành tôn trọng tất cả luật pháp quốc tế trong quốc gia và nhiệt thành thúc đẩy tuân thủ luật pháp quốc tế trên thế giới. Chỉ thế thôi thì người dân VN sẽ được tôn trọng và bảo vệ không chỉ trong nước mà trên toàn thế giới. Và kết quả tất yếu là VN sẽ dân chủ và thịnh vượng, và xây dựng được thế trận quốc phòng toàn cầu như con đã viết cho ba trong thư 20A hồi đầu tháng này. Thế trận đó sẽ bảo vệ vững chắc tổ quốc VN và góp phần quan trọng đảm bảo hòa bình cho thế giới. Luật pháp quốc tế cũng chính là công cụ quan trọng nhất để chúng ta lấy lại Hoàng Sa, TQ cứ cố mà xây dựng hạ tầng trên đó đi chắc chắn sẽ đến ngày họ phải trao trả lại tất cả cho VN. Con thấy rõ như vậy, chỉ đơn giản bằng xoay góc nhìn.

Gọi là thiên cơ vì đây là thời điểm mà nếu thực hiện sách lược trên thì VN sẽ được cả lòng dân trong nước lẫn quốc tế - tức là Nhân hòa. VN, Biển Đông và châu Á Thái Bình Dương nói chung là tâm điểm của thế giới trong thế kỷ 21 này – Chính là Địa lợi. VN đang đứng trước một vận hội lịch sử, có đủ Thiên thời, Địa lợi, Nhân hòa. Con tin là nhân dân VN cùng với các lãnh đạo xuất sắc của đất nước sẽ vượt qua được các ngõ ngách đen tối để bước trên con đường rực sáng rộng mở. Con có niềm tin mãnh liệt đặc biệt vào con đường đó từ 10 năm qua không chỉ vì thấy được sự phát triển theo quy luật tất yếu, mà còn vì con cảm nhận được một sứ mạng đặc biệt của dân tộc Lạc Hồng vì hòa bình thế giới. Ba cứ thử hình dung nếu chiến tranh thế giới nổ ra thì thế giới này sẽ tan nát đến thế nào. Nhưng điều đáng sợ nhất là VN sẽ là nơi nhận hậu quả đầu tiên và thảm khốc nhất vì vị trí địa chính trị của mình. Thật kỳ lạ là mỗi khi con viết hay nghĩ về điều này thì tim con lại đập rất mạnh. Ngòi nổ cho một cuộc chiến tranh như vậy nằm ở Châu Á TBD, chứ không phải Trung Đông hay Châu Âu. Mà VN thì dễ bị biến thành vùng tranh chấp gay gắt nhất ở khu vực này. Nếu không có sách lược khôn ngoan, đúng đắn thì chúng ta sẽ lãnh đủ.

Hôm nay là Ngày của Cha, con nghĩ không có quà tặng hay lời chúc nào ý nghĩa hơn là làm ba yên lòng, vứt bỏ được ưu tư nên con viết những điều trên. Nhưng đây không phải là những lời lẽ trấn an mới được viết ra, mà là những suy nghĩ con đã tâm huyết 10 năm nay. Con chắc là ba sẽ cảm nhận được niềm tin của con để biến thành niềm lạc quan cho mình. Con mong rằng niềm lạc quan này cùng với bài thơ sẽ là món quà nhân ngày của Cha là ba thích.

Giờ chắc đã qua ngày 16/6, trời đang đổ mưa to. Chắc ba đang ngủ ngon. Con cũng đi ngủ và mong gặp má. Hôm nay cũng ít bù mắt, chắc con sẽ ngủ ngon,

Kính ba. Con Thức

Nick Lý Đức Hùng & HậnCộngSảnVìCôngLý
Nhóm Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận - Freespeech4vietnam

Góp Ý Tác giả Nguyễn Hưng Quốc: Thêm Nhóm Thứ Ba Lúc Ẩn Lúc Hiện Trong Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại.

Trên diễn đàn Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) Tác giả Nguyễn Hưng Quốc vừa phổ biến bài “Hai nhóm chính trong cộng đồng người Việt hải ngoại”. Tác giả dựa trên lý thuyết chia cộng đồng người Việt hải ngọai thành hai nhóm chính: nhóm lưu vong và nhóm xuyên-quốc gia. Tác giả nhận xét một số hiện tượng như biểu tình cờ vàng, biểu tình cờ đỏ, đã đào sâu hơn những khác biệt dẫn đến tâm lý không ưa nhau, phân hóa, thậm chí nghi kỵ nhau… để đưa đến kết luận là hai nhóm cần hiểu và chấp nhận nhau. Xin xem bài viết để rõ hơn.

Vì dựa trên lý thuyết tác giả chưa đề cập đến một nhóm thứ ba lúc ẩn lúc hiện trong các sinh họat của người Việt hải ngọai: nhóm cầm quyền Hà Nội. Thực tế hóa vấn đề bài viết này xin trình bày một số sự kiện vừa xảy ra tại địa phương nơi tác giả Nguyễn Hưng Quốc và tôi, đang sống Melbourne, Victoria, Úc châu.

Tại Melbourne cũng có hai cuộc biểu tình trước tòa lãnh sự Trung cộng phản đối việc giàn khoan HD-981 xâm lấn thềm lục địa Việt Nam.

Theo Vietnamnet thì chiều ngày thứ bảy 17-5-2014 có hơn 200 người Việt biểu tình trước tòa lãnh sự Trung cộng. Bản tin cho biết một trong 2 người đứng ra kêu gọi buổi biểu tình là cựu sinh viên du học Vũ Anh Minh.

Trước đó ít hôm, ngày 14-5-2014 một lời kêu gọi biểu tình do một số người khác đứng tên (không có Vũ Anh Minh) đã được phổ biến trên một tờ báo địa phương. Trong số những người đứng tên có một người đã được báo trong nước đưa tin là Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt Trận Tổ quốc Việt Nam và là Chủ tịch Hội Việt kiều tại thành phố Melbourne và Australia.

Lời kêu gọi đã tạo ra một dư luận cuộc biểu tình do Tòa Đại Sứ đứng ra tổ chức hay dấu mặt tổ chức.
Cuộc biểu tình khác là vào ngày chủ nhật 18-5-2014 do Cộng đồng Người Việt Tự Do tại Melbourne đứng ra tổ chức. Đây là một cuộc biểu tình tuần hành bắt đầu từ quảng trường Federation Square thuộc trung tâm thành phố Melbourne rồi tiến đến Tòa Lãnh sự Trung cộng. Sau đó đòan biểu tình quay lại trung tâm thành phố để tham dự một đêm thắp nến với sự hiện diện của Phật Giáo, Công Giáo, Cao đài Hòa Hảo và Phật giáo Tây Tạng cầu nguyện cho quê mẹ sớm tự do và thái bình.

Vì cuộc biểu tình này do Cộng đồng đứng ra tổ chức nên số người tham dự được cảnh sát ước tính lên đến trên 3,500 người. Con số này vượt quá xa con số ước tính ban đầu của Ban Tổ Chức. Trong chưa đến một tuần thông báo số người tham dự đã nói lên nỗi quan tâm đất, biển, đảo Việt Nam đang bị Trung cộng lấn chiếm trong cộng đồng người Việt tự do tại Melbourne.

Cuộc biểu tình được rất nhiều bạn trẻ tham dự và trong số có rất nhiều du học sinh. Tôi được gặp hai bạn, sang Úc du học cách đây vài năm, nay định cư tại Úc, cũng xin tự nguyện tiếp tay phụ giúp Ban Tổ Chức. Hai bạn cho biết không tham dự cuộc biểu tình ngày thứ bảy 17-5-2014.

Có bạn sinh viên du học tham dự biểu tình ngày thứ bảy 17-5-2014 cho biết các bạn còn gia đình tại Việt Nam hay còn phải về thăm gia đình tại Việt Nam, nên sợ và không có sự chọn lựa khác hơn. Tâm lý sợ hãi vẫn còn tồn tại trong sinh họat người Việt hải ngọai và nguyên nhân từ cái nhóm thứ ba, nhóm cầm quyền Hà Nội mà tác giả Nguyễn Hưng Quốc không nhắc tới.

Sự ẩn hiện của nhóm cầm quyền Hà Nội gặp phản ứng ngược. Họ càng can thiệp thì người Việt chống cộng càng trở nên chống cộng tích cực hơn. Những người Việt chống độc tài, như tác giả Nguyễn Hưng Quốc, cũng càng ngày càng trở nên dứt khóat hơn.

Do nhóm cầm quyền Hà Nội nuôi dưỡng sự sợ hãi đã tạo ra những vùng cấm cộng sản tại hải ngọai. Trường Đại Học Victoria nơi tác giả Nguyễn Hưng Quốc đang dạy nằm ngay trung tâm Footscray, một vùng cấm cộng sản.

Chắc tác giả Nguyễn Hưng Quốc còn nhớ ngày thứ bảy 25-9-2010, đã có tới 1,500 người Việt biểu tình với tiêu đề “Vinh Danh Cờ Vàng, Lên Án Việt Gian”. Bà con Việt đã đến tận văn phòng của hai người để minh xác Footscray không chấp nhận Việt gian cộng sản. Những người này là những người đã đứng tên kêu gọi cuộc biểu tình ngày thứ bảy 17-5-2014.

Trên Facebook gần đây xuất hiện những tranh luận về cờ vàng cờ đỏ và về phong trào “Selfie: China Get Out of Viet Nam”. Phong trào khuyến khích bạn trẻ chụp hình có dòng chữ ”China Get Out of Viet Nam” để đưa lên Facebook.Dường như xuất phát và mục tiêu của phong trào là Melbourne, Úc châu. Những việc này đã tạo ra những tranh cãi đánh lạc hướng sự thật sự nhúng tay của nhà cầm quyền Hà Nôi đã nêu trên.

Có lập luận cho rằng lá cờ gắn liền với thể chế, khi thể chế thay đổi lá cờ cũng thay đổi và lá cờ đỏ hiện đang được thế giới chấp nhận. Điều này không sai nhưng gần 40 năm qua lá cờ vàng vẫn tồn tại và càng ngày càng được vinh danh trong cộng đồng người Việt tự do. Chọn một màu cờ là chọn một điểm chung để tập hợp lực lượng.

Nhiều sinh viên du học chỉ biết đến lá cờ vàng khi đã rời Việt Nam. Điều này nói lên nỗi sợ hãi của nhà cầm quyền Việt Nam, họ sợ người dân tập hợp lực lượng dưới lá cờ vàng. Chính nỗi sợ hãi cờ vàng mà nhóm cầm quyền đã bắt, kết án và cầm tù Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên. Nhưng lại chính việc cầm tù hai bạn trẻ, lá cờ vàng lại càng được nhiều bạn trẻ tại Việt Nam biết đến.

Ngày nay trên màn ảo lá cờ vàng đã xuất hiện cùng khắp Việt Nam. Ngày mai lá cờ vàng sẽ thực sự công khai xuất hiện mang dấu hiệu của ngày Việt Nam có tự do.

Thóat Trung và Thóat Cộng là hai đề tài đang nhận được khá nhiều ý kiến khác nhau. Chọn lá cờ vàng là chọn việc thóat Cộng để có cơ hội thóat Trung.

Lẽ đương nhiên mỗi cá nhân đều có quyền chọn cờ vàng, cờ đỏ hay một lá cờ thứ ba làm điểm hội tụ. Và lẽ đương nhiên trong cuộc đấu tranh vận động chính trị thì tranh luận để đưa ra sự thực về màu cờ sắc áo là chuyện hết sức bình thường. Tranh luận là biểu hiện của sinh họat dân chủ. Có tranh luận mới hiểu và chấp nhận sự khác biệt. Việc ngăn cản, can thiệp và cấm đóan của những kẻ ẩn mình mới chính là điều bất thường cần được giải quyết.

Bài viết của tác giả Nguyễn Hưng Quốc đã thiếu hẳn nhóm thứ ba, nhóm cầm quyền Hà Nội, nhóm này lúc ẩn lúc hiện bất thường. Nhóm này xét cho cùng là nguyên nhân chính của phân hóa và nghi kỵ giữa người Việt Nam với nhau.

Sống trong một xã hội đa nguyên, hiểu được sự thật, chấp chấp nhận sự thật và tôn trọng sự thật, người Việt chúng ta mới có thể sống hòa đồng tôn trọng lẫn nhau. Nói một cách khác thóat Cộng chính là tiền đề để người Việt sống hòa đồng tôn trọng lẫn nhau.

Nguyễn Quang Duy
Melbourne, Úc Đại Lợi
17-07-2014


Nick Lý Đức Hùng & HậnCộngSảnVìCôngLý
Nhóm Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận - Freespeech4vietnam

Wednesday, July 16, 2014

Ls. Lê Công Định: Anh Huỳnh Anh Trí nói chính xác về nhà tù cộng sản



SàiGòn – “Tôi không có trải nghiệm về điều này vì chưa từng bị cùm trong thời gian ở tù. Tuy nhiên, hầu hết tù nhân mà tôi tiếp xúc khi ở các trại giam khác nhau đều kể với tôi đúng như anh Huỳnh Anh Trí tố cáo, vì họ đã trải qua trường hợp bị cùm do vi phạm kỷ luật của trại giam. Họ rất e ngại các cùm dính máu như vậy, nhưng không ai dám đề nghị thay đổi hay phản đối, vì sợ bị quy chụp là chống đối cán bộ quản giáo và do đó sẽ mất cơ hội được xét giảm án. Thật ra, tình trạng này có thể tránh được vì chỉ cần làm vệ sinh các cùm đó mỗi khi đã sử dụng, song dường như đấy không phải là mối bận tâm của các cán bộ quản giáo”. Luật sư Lê Công Định bình luận về câu chuyện của ông Huỳnh Anh Trí bị nhiễm HIV/AIDS trong trại giam và đã quan đời vào ngày ngày 05.07.2014, tại bệnh viện Phạm Ngọc Thạch – Sài Gòn.
Sau đây xin mời Quý vị theo dõi cuộc phỏng vấn giữa Pv. VRNs với Luật sư Lê Công Định.
VRNs: Thưa Ls Lê Công Định, trên trang facebook cá nhân của ông, Luật sư đã viết: “Tôi xác nhận có tình trạng sử dụng một dao lam cạo râu và hớt tóc cho rất nhiều tù nhân ở các trại tạm giam và trại cải tạo mà tôi từng trải qua”. Luật sư có thể nói rõ hơn về tình trạng này được không ạ? Và ông nhận định như thế nào về việc làm này?
Ls Lê Công Định: Tôi đọc bài phỏng vấn anh Huỳnh Anh Trí về sự việc đó thấy anh nói chính xác, vì tôi đã chứng kiến tình trạng như vậy trong thời gian ở tù. Nội quy của các trại giam đều cấm sử dụng vật dụng bằng sắt trong buồng giam, đồng thời cũng cấm tù nhân nam để râu và tóc dài. Do vậy, tại các trại giam, quản giáo thường buộc tù nhân cạo râu chung để tiện quản lý, từ đó đưa đến tình trạng nhiều tù nhân phải sử dụng cùng một dao lam do trại cung cấp. Riêng ở khám Chí Hòa, nơi tôi ở trong 2 năm rưỡi, không có tình trạng này, vì dao lam bị cấm tuyệt đối, nên tù nhân phải nhổ râu bằng các dụng cụ tự chế hoặc bằng cách se chỉ, tôi nghe nói rất đau rát.
Tất nhiên, việc cấm sử dụng vật dụng bằng sắt trong buồng giam có lý do chủ yếu là tránh trường hợp tù nhân thanh toán lẫn nhau khi bất hòa, nhưng điều đó không thể biện minh cho việc duy trì tình trạng sử dụng chung một dao lam cho nhiều tù nhân, vốn nguy hiểm vì nguy cơ lây lan cao các bệnh truyền nhiễm qua đường huyết như AIDS. Ai có lương tâm cũng dễ dàng nhận thấy rằng nhiễm bệnh hiểm nghèo nhiều khi nguy hiểm hơn bị thương tích vì bạo hành, và đương nhiên người quản lý có lòng nhân đạo phải ngăn ngừa cả hai mối nguy hại như vậy cho tù nhân.  Sở dĩ quản giáo của các trại giam chỉ tập trung ngăn ngừa tù nhân thanh toán lẫn nhau là vì họ không muốn chịu trách nhiệm về tình trạng mất trật tự trong trại giam, còn việc tù nhân nhiễm bệnh hay không thì dường như họ chẳng bận tâm.
VRNs: Thưa Luật sư, Ông Huỳnh Anh Trí cũng tố cáo về các cùm dơ còn rướm máu thì ông nghĩ như thế nào về điều này? Luật sư có trải nghiệm ra sao về điều này?
Ls Lê Công Định: Tôi không có trải nghiệm về điều này vì chưa từng bị cùm trong thời gian ở tù. Tuy nhiên, hầu hết tù nhân mà tôi tiếp xúc khi ở các trại giam khác nhau đều kể với tôi đúng như anh Huỳnh Anh Trí tố cáo, vì họ đã trải qua trường hợp bị cùm do vi phạm kỷ luật của trại giam. Họ rất e ngại các cùm dính máu như vậy, nhưng không ai dám đề nghị thay đổi hay phản đối, vì sợ bị quy chụp là chống đối cán bộ quản giáo và do đó sẽ mất cơ hội được xét giảm án. Thật ra, tình trạng này có thể tránh được vì chỉ cần làm vệ sinh các cùm đó mỗi khi đã sử dụng, song dường như đấy không phải là mối bận tâm của các cán bộ quản giáo.
VRNs: Thưa Luật sư, ông là đã từng trải qua các nhà tù cs VN thì quan điểm của ông như thế nào về câu chuyện của ông Huỳnh Anh Trí bị nhiễm HIV/AIDS trong trại giam?
Ls Lê Công Định: Thật ra việc anh Huỳnh Anh Trí bị nhiễm HIV/AIDS trong trại giam chưa thể xác quyết về phương diện bằng chứng vì nhiều lẽ, nhất là trong thời gian bị giam cầm anh không được chăm sóc y tế đầy đủ và không được xét nghiệm cần thiết để phát hiện và chữa bệnh.  Nên bây giờ người ta có thể nêu nhiều giả thuyết về khả năng nhiễm bệnh để chối phăng đi. Tuy nhiên, theo tôi việc anh Trí bị lây nhiễm trong khi ở tù có thể tin được, nếu xét thời gian phát bệnh, ra tù và qua đời.
Khi ở trong tù tôi cũng e ngại việc lây nhiễm bệnh xảy ra với mình và ngay từ đầu tôi luôn để tâm ngăn ngừa mọi khả năng như thế. Sau khi ra tù, điều đầu tiên tôi làm là kiểm tra sức khỏe và thực hiện mọi xét nghiệm cần thiết tại một bệnh viện tin tưởng. May mà sức khỏe tôi tốt, thậm chí hơn cả thời gian trước khi bị bắt, do tôi ăn uống điều độ, thường xuyên tập luyện thể dục và điều quan trọng là sống ung dung tự tại trong tù.
Nói như vậy không có nghĩa là tôi đã được chăm sóc y tế tốt hay đặc biệt trong tù. Khi bị bệnh tôi cũng chỉ được cấp thuốc như các tù nhân khác, mà thuốc được cấp thì chất lượng không bảo đảm và thường bị thiếu, muốn nhờ gia đình gửi riêng vào thì họ không cho với lý do không rõ nguồn gốc. Chỉ riêng thuốc trị cao huyết áp mà tôi uống hàng ngày gia đình mới được phép gửi, do trại giam không có loại phù hợp với tôi, nhưng việc gửi vào lại rất phiền toái bởi lắm thủ thủ tục này nọ nhằm gây khó khăn. Vì vậy, cách duy nhất bảo vệ mình là tập thể dục và giữ vệ sinh.
VRNs: Để tránh những chuyện đau lòng khác có thể xảy ra, vậy thưa Luật sư, chúng ta nên làm gì để có thể cải thiện chế độ lao tù cũng như chế độ chăm sóc y tế cho các tù nhân, tù thường phạm là những người đang bị đối xử ngược đãi, bị mất nhân quyền và nhân phẩm?
Ls Lê Công Định: Thật khó có thể làm gì để cải thiện chế độ lao tù cũng như chăm sóc y tế cho các tù nhân, đơn giản vì chính quyền kiểm soát việc này mà không ai có quyền góp ý kiến. Chẳng hạn, hồi tôi sống tại trại Chí Hòa, buồng giam tôi ở đặt ngay gần một ống dẫn nước thải hôi thối nồng nặc 24/24 giờ. Có nhiều đêm đang ngon giấc tôi đã phải bật dây vì mùi xú uế độc hại xông thẳng vào mũi khiến mình có cảm giác chết ngạt. Tôi nhiều lần yêu cầu cán bộ quản giáo sửa chữa,  thì họ viện lý do cơ sở vật chất đã cũ và xuống cấp nên không thể khắc phục. Mãi đến khoảng hơn 1 tháng trước khi tôi được trả tự do, họ mới cho sửa chữa lấy lệ, nhưng mùi hôi thối thì đâu vẫn hoàn đấy. Trong 2 năm rưỡi hít thở bầu không khí ô nhiễm suốt ngày đêm và gần 4 năm tắm giặt bằng nước giếng không qua xử lý, tôi tự hỏi phải chăng sức chịu đựng bền bỉ đã giúp tôi vượt qua nghịch cảnh ấy? Vậy nhưng lúc nào người ta cũng “leo lẻo” rằng tôi đã được đối xử đặc biệt và nhiều ưu ái.
Ngoài ra, cần phải nói đến việc tù nhân bị chửi mắng và đánh đập. Tất cả các trại giam mà tôi trải qua đều có tình trạng này ở mức độ nghiêm trọng. Có hay không lý do, tù nhân đều có thể bị đánh chửi. Chẳng hạn, tôi từng chứng kiến điều tra viên và cán bộ quản giáo đánh người khi không cung khai đầy đủ hoặc vi phạm kỷ luật. Tù nhân đang thi hành án bị bệnh đề nghị khám sức khỏe có thể bị mắng là kiếm cớ trốn lao động. Ở khám Chí Hòa, việc sỉ nhục tù nhân là “trâu”, “chó” là điều bình thường mà tôi thường xuyên nghe thấy, thậm chí có cán bộ, mà tôi không tiện nói tên, gọi tù nhân là những “con thú tù”. Có lần tôi phản ứng trước việc một cán bộ quản giáo trẻ tuổi đánh chửi một tù nhân lớn tuổi, thế là từ đó có chỉ đạo ngầm từ ban chỉ huy rằng quản giáo không nên đánh chửi tù nhân trước mặt tôi. Nhìn tù nhân bị chửi mắng và đánh đập, tôi không nghĩ họ được đối xử như con người khi sa chân vào chốn lao tù. Riêng tôi chưa bị đối xử như vậy vì thái độ cư xử của tôi luôn ôn hòa, từ tốn và không dễ bị khiêu khích một cách cố ý từ ai.
Cám cảnh thân phận của các tù nhân nói chung mà tôi từng trải qua, chứng kiến và nghe kể lại, tôi đã làm bài thơ sau đây để diễn đạt nỗi lòng và nỗi xót thương tận cùng của mình:
Phận mọn “thú tù” thua thú vật,
Đổi cơm cày nặng ách trâu bò.
Cãi lời quản giáo ngang nhiên đánh,
Phạm lỗi gia đình tốn kém lo.
Ngã bệnh cắn răng đau mắng chửi,
Muốn yên học nhẫn chịu dày vò.
Giữa trần địa ngục nay tin có,
Vàng mã nhân quyền giấy hóa tro!
(Làm tại khám Chí Hòa năm 2012)
VRNs: Xin chân thành cám ơn Ls Lê Công Định
Xin nhắc lại, trước khi Tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí qua đời, ông đã can đảm công bố cho công luận biết ông đã bị nhiễm HIV/ AIDS trong thời gian bị giam cầm. Ông Trí khẳng định, ông bị nhiễm HIV/ AIDS qua đường máu với các bằng chứng sống động và thực như các cán bộ trại giam bắt các tù nhân, tù thường phạm phải sử dụng chung 1 con dao lam để cạo râu, cắt tóc… đặc biệt là các tù nhân, tù thường phạm bị “kỷ luật” mà “không biết điều” thì sẽ bị cùm những cùm dơ bẩn, vẫn còn rướm máu thịt của những người bị nhiễm HIV/AIDS đã bị cùm trước đó.
Ông Trí mãn hạn tù vào tháng 12.2013. Thời gian này, sức khỏe ông càng ngày càng nguy kịch. Vào tháng 5.2014, ông Trí đi xét nghiệm máu ở bệnh viện Pasteur cho kết quả dương tính với HIV/ AIDS và đã chuyển sang giai đoạn cuối là giai đoạn AIDS.
Ông Trí khẳng định, trước khi vào nhà tù, ông là một người khỏe mạnh nhưng sau khi mãn hạn tù ông đã mắc căn bệnh thế kỷ này. Ông Huỳnh Anh Trí quả quyết, ông bị nhiễm HIV/ AIDS là do sự ác ý và cố tình của nhà tù cs VN với chủ trương hủy diệt tính mạng các tù nhân lương tâm chính trị của nhà cầm quyền cs VN.
Huyền Trang, VRNs đặt câu hỏi 
Ls Lê Công Định viết trả lời
Nick Lý Đức Hùng & HậnCộngSảnVìCôngLý
Nhóm Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận - Freespeech4vietnam