Thursday, September 29, 2016

Công dân của Connecticut đây - Lê Minh Đảo


Công dân của Connecticut đây.
Cựu Thiếu tướng Lê Minh Đảo - Tư Lệnh Sư đoàn 18 Bộ binh - Người hùng Xuân Lộc xúc động nhớ về trận chiến cuối cùng năm 1975. Từng lời từng chữ là những tâm huyết vô cùng lớn lao còn dang dở mà ông gửi gắm đến thế hệ trẻ:
"...Giờ phút này, các cháu hãy suy nghiệm ra, tra cứu ra để mà biết thêm sự thật của cuộc chiến. Tôi khẳng định với các cháu: Đừng nghi ngờ gì về sự oai hùng và sự hy sinh cao cả của QLVNCH, đừng nghi ngờ...Có thể ở ngoài tuyên truyền nói thế này thế nọ, phong trào nói rằng quân lực thế này thế kia, tôi khẳng định đó là quân lực xuất sắc và hy sinh suốt cả cuộc đời của mình cho đất nước, tội nghiệp họ lắm.
Bây giờ tôi xin nói cho các cháu và quý vị: Có quân đội nào mà đánh giặc kéo dài hơn 20 năm trường không? Thế giới này không có, nó đánh khoảng 5 năm là nó mệt nó về, nó rã chiến ra. Rồi có cái quân đội nào mà bụng đói mà đánh giặc hay không? Không có. Cái thế hệ của chúng tôi, chúng tôi đã kịp lớn lên trong cái thời có thể nói là ly loạn của đất nước và sẵn sàng hy sinh không có cái điều gì nề hà cả, sẵn sàng thay người khác hy sinh ở chiến trường, chấp nhận chết ở chiến trường để cho những người khác ở hậu phương được sống, đó là cái thế hệ của chúng tôi đó, thế hệ của người lính VNCH đó...
Và quân đội đánh giặc thế nào? Quân đội đánh giặc thế này: Cái quân đội của người ta đó thì cả quốc gia và cả hậu phương lo cho mình để mình đánh kẻ thù trước mặt mà thôi! Nhưng QLVNCH của chúng ta phải đánh cả 3 mặt trận, mặt trận thứ nhất là kẻ thù phía Bắc trước mặt đánh chúng ta đó là Cộng sản Bắc Việt (CSBV), chúng ta lại phải đánh với tất cả, chống lại những kẻ mà kêu bằng: "Ăn cơm QG thờ ma CS" ở sau lưng chúng ta, Mặt trận giải phóng miền Nam, Mặt trận hoà bình, Hội liên hiệp,... rồi đủ thứ hết, gây xáo trộn đủ thứ, đầu cơ tích trữ...làm cho người binh sĩ lúng túng, bối rối hết. Và cái mặt trận thứ 3 này mới là nguy hiểm hơn, nó tác động thẳng vào chúng ta từ cây súng, viên đạn, đó là người bạn đồng minh của chúng ta. Nhớ như vậy, loại đồng minh đó nó khổ ở chỗ này: Chính họ đã làm cho quân đội họ cũng đau khổ chớ không phải không đâu, 58 ngàn người lính Mỹ chết tại Việt Nam, đến khi nghe Việt Nam chúng ta đã mất vào tay CS thì những người lính Mỹ đó họ khóc, tôi biết những tướng chẳng hạn như Đại tướng Norman Schwarzkofp và những người khác họ uống rượu cả ngày và họ khóc, bởi vì cái sự hy sinh của họ ở VN trở thành vô nghĩa, đó, những người này họ chết vô nghĩa là bởi vì những thế lực chính trị như ông Tổng thống Ronald Reagan nói, đó là như vậy đó, tội nghiệp họ lắm. Chúng ta luôn luôn nhớ điều này, khẳng định là người dân VN chúng ta không bao giờ quên quân đội Mỹ chiến đấu ở VN mà giúp đỡ cho đất nước VN chúng ta, South Vietnam chúng ta, chúng ta ghi nhớ đời đời. Đó là tôi nói để cho các anh em nhớ như vậy.
Còn QLVNCH: Tới giờ phút cuối cùng!...Tới giờ phút cuối cùng, kể như mất hết tất cả rồi! CS nó đã vào tới miền Nam, trận Xuân Lộc đánh để mà cản trở tụi nó 12 ngày để mà nó vào Sài Gòn không kịp, để Sài Gòn có thời gian sắp xếp để cho người ta đi di tản nữa! Di tản càng nhiều càng tốt, anh em họ hy sinh, họ chết ngoài chiến trường, chưa hết, về tới Trảng Bom thì bao nhiêu lính Dù, Địa phương quân, Nghĩa quân ở tại đó, rồi Lực lượng đặc biệt, rồi cả anh em Dân vệ ở dọc con đường Quốc lộ, họ sẵn sàng họ chiến đấu hy sinh đến giờ phút cuối cùng, tới viên đạn cuối cùng họ có, để cho người Sài Gòn đi được nhiều chừng nào càng tốt chừng nấy, mà bây giờ mới có sự hiện diện của các cháu và quý vị ở đây, đó... quân đội đó... còn đòi hỏi gì thêm ở quân đội đó nữa....Không còn có gì đòi hỏi thêm nữa và chúng ta hãy nhớ ơn họ, hãy nhớ ơn họ !"

Nguồn FB Lan Ly

No comments:

Post a Comment