Tuesday, February 18, 2014

Cái chết tự nhiên và tự nhiên chết


Tin ông tướng công an Phạm Quý Ngọ chết đột ngột ngay trong thời điểm này làm dư luận xôn xao càng xôn xao. Đây là cái chết tự nhiên hay là cái chết được dàn xếp? 

Chết tự nhiên là cái chết do bệnh tật. Khi bệnh lý đến hồi nan giải, mọi can thiệp y khoa, dinh dưỡng đều bó tay thì việc ra đi của một con người là bình thường. Nhưng ở đây, ngay trong thời điểm ông Phạm Quý Ngọ bị tạm đình chỉ công tác vì liên quan đến việc nhận hối lộ hơn 1,5 triệu USD và tiết lộ bí mật nhà nước gây hậu quả nghiêm trọng thì đột ngột ông lại... lên đường đoàn tụ với Mác với Lê Nin. 

Cái chết của ông tướng công an không bình thường ở các điểm sau:

1. Thời điểm vụ án làm lộ bí mật đang được mở rộng lên tầng cao hơn. 

2. Tại sao ông Ngọ là tướng công an mà được điều trị ở bệnh viện quân đội mà không phải là bệnh viện của Bộ công an hay là Viện K hoặc là bệnh viện Bạch Mai chẳng hạn? 

3. Báo Tuổi Trẻ đưa tin là ông Ngọ từng điều trị ung thư tại Singapore điều này có phải là làm giảm nghi ngờ hay là một cách làm cho vụ việc thêm phức tạp? 

4. Nếu ông Ngọ là tướng công an bị ung thư mà không điều trị ở Bệnh viện Bộ công an mà đưa vào bệnh viện của quân đội hay được đem qua Singapore chữa trị thì tại sao ông Đinh Dăng Định phải vào bệnh viện 30.4 là bệnh viện của Bộ Công An điều trị. Khi ung thư đến giai đoạn 4 là giai đoạn cuối cùng thì công an trại giam An Phước mới cho thầy giáo yêu nước "tạm hoãn thời gian thi hành án tù 12 tháng". Chính sách khoan hồng của đảng sao kỳ cục vậy? 

5. Số tiền mà ông Ngọ tham nhũng vòi vĩnh các cá nhân và doanh nghiệp khác chắc chắn không dừng lại ở con số hơn 1,5 triệu USD đã được bạch hóa. Còn bao nhiêu cá nhân và doanh nghiệp khác bị nhũng nhiễu sẽ lên tiếng khi ông Ngọ ngã ngựa. Tốt nhất chọn cái chết thì sẽ bảo tồn được số tiền lớn cho gia đình vợ con mà nếu còn sống với mức lương của công an chắc hơn 1000 năm nữa cũng chưa bằng số tiền mà ông đã tham nhũng. 

6. Vụ án Dương Chí Dũng, Dương Tự Trọng chắc còn nhiều người liên quan khác đồng cấp hay cao hơn ông Ngọ chắc sẽ bị liên lụy và chịu liên đới trách nhiệm. Nếu ông Ngọ ra đi thì mọi việc coi như chìm xuồng và dừng hết trách nhiệm của những người liên quan khác tại đây. 

Như vậy cái chết của ông tướng công an Phạm Quý Ngọ là một cái chết không phải tự nhiên. Có nhiều lý do để người ta dị nghị đây là cái chết có toan tính của cá nhân ông Ngọ hay của phe nhóm nào đó. 

Giải pháp cho ông tướng công an Phạm Quý Ngọ tự nhiên lăn đùng ra chết là giải pháp tối ưu nhất. Nhưng xem ra cái chết của ông tướng công an này cũng không là cho tình hình thêm sáng sủa chút nào nhất là việc tranh giành quyền lực ở trong nội bộ của đảng cộng sản ngày càng quyết liệt. 




                                   Ngọ chết hết chuyện?

Theo hai chữ “duy vật” mà “biện chứng” ra, loài người bị loài vật “làm chủ tập thể” từ lâu, nên công việc thành bại, chuyện dài hay ngắn đều do sự động tịnh của con này con kia. Do đó, mới có “mã đáo công thành”, “chó chết hết chuyện”, là những tư tưởng vĩ đại hoành tráng bác Hồ để lại (Ca dao tục ngữ, lời hay ý đẹp, đông tây kim cổ gì cũng đều là của bác Hồ, lâu nay bị ăn cắp rồi mạo danh này danh kia). 

Ở nước Việt Nam phải thời văn hóa mới xã nghĩa đỉnh cao thăng hoa... mắt, côn an nhà đảng cưa đá bụi mù Thái Tổ, cán bộ nhà đảng nhảy đú đởn dưới chân Tượng đài Tiên Nhân, lại vừa rộ lên “tư tưởng bác Hồ” nữa: “Ngọ chết hết chuyện”.

Xưa nay, nghe “Chó chết hết chuyện”, chứ nay Ngọ, tức Phạm Quý Ngọ, Thượng tướng Côn An nhà đảng, không lẽ ví “người” như con chó để bảo là hết chuyện “Bắt sâu”? 

Người viết mắt đang mù bụi đá công viên, tai ù âm vang “Con Bướm Xuân, Cha Cha Cha, Trống Cơm” các cặp cán ngố cái đực ôm nhau đú đởn gào lên dưới chân tượng đài Lý Thái Tổ Hà Nội trong ngày lịch sử chống Trung Quốc, không tài nào hiểu được tư tưởng bác Hồ “Ngọ chết hết chuyện”, “nhà báo” bức xúc quá, bèn mượn xeo-phôn hỏi Bá tước De Balais. Đầu kia đường “không” dây, tức thì vọng lên tiếng cười ha hả và tiếp đó là giọng điệu thân quen của vị bá tước bình dân: 

“Thấy không, sau lời khai của tử tội Dương Chí Dũng, tớ đã bảo ngay rằng “thế là Ngọ sắp ngoẻo”; lời thú tội của đồng bọn với đồng chí (quan tòa) về đồng bọn rõ ràng như thế, mà Ngọ cầm cự được hơi thở đến nay là thọ lắm rồi, vì nhà đảng gồm một bầy sâu chúa cứ tưởng Ngọ như Chó, chết là hết chuyện bắt sâu chúa.” 

“Nhà báo đang “phê” lý giải của “quân sư”, chưa kịp phản ứng phản hồi, thì nghe giọng Bá tước sửng cồ lên: 

“Mẹc xa lù! Sức mấy mà Ngọ chết hết chuyện bắt sâu. Hãy đợi đấy. Đúng theo quy luật biện chứng của tổ sư Mác, Nhà Đảng đâu thể đứng đó mãi mà bao che “Sâu Chúa”. 




Thay mặt Nhóm Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận
Nick Lý Đức Hùng & HậnCộng SảnVìCông Lý sưu tầm  T
 ừ  DLB

No comments:

Post a Comment