Tôi đã lớn lên từ thành phố đó,
Saigon ơi! Bao nỗi nhớ trong tôi,
Dù giờ đây xa cách đã lâu rồi,
Vẫn sống lại nhiều đêm trong mộng mị.
Saigon xưa với tưng bừng đô thị,
Những nôn nao chào đón chúa xuân sang.
Những cành hoa khoe muôn sắc huy hoàng,
Mừng xuân đến ngoài sân vang tiếng pháo.
Hoa phượng hồng báo hiệu ngày xa nhau,
ba tháng hè sao thấy thật dài lâu,
Trang lưu bút luyến lưu tình bạn cũ.
Saigon đó với bao nhiêu nỗi nhớ,
Saigon đó với bao nhiêu nỗi nhớ,
Bến Thủ Thiêm rộn rã đón đưa nhau,
Trường Trưng Vương ghi dấu mối tình đầu,
Gia Long đã đổi tên xa lạ quá.
Trường Trưng Vương ghi dấu mối tình đầu,
Gia Long đã đổi tên xa lạ quá.
Saigon xưa chiều cuối tuần nắng hạ,
Chia tay nhau sau ngày phép cuối tuần,
Về quân trường trong nỗi nhớ bâng khuâng,
Về quân trường trong nỗi nhớ bâng khuâng,
Khẽ hôn nhẹ mi ai đang đẫm lệ.
Saigon cũ những ánh đèn hoa lệ,
Những đêm về nhộn nhịp thú vui chơi,
Đường phố vui chen chúc bước chân người,
Những lính trận quên đi đời sương gió.
Những đêm về nhộn nhịp thú vui chơi,
Đường phố vui chen chúc bước chân người,
Những lính trận quên đi đời sương gió.
Saigon ơi trong ta bao nỗi nhớ,
Đến bao giờ mới tìm được dấu xưa,
Thời gian qua nhanh nào có ai ngờ,
Đã xóa hết những gì Saigon cũ .
Đến bao giờ mới tìm được dấu xưa,
Thời gian qua nhanh nào có ai ngờ,
Đã xóa hết những gì Saigon cũ .
Ngọc Trân
No comments:
Post a Comment