Sunday, February 28, 2016

Gánh nặng viện phí Hoàng Dung, thông tín viên RFA




 2016-02-25​

​ Nghe Audio
<http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/higher-hospital-fees-a-burden-to-vn-people-hd-02252016110205.html/02252016-vienphi-hoangdung.mp3
>
[image: Phần âm thanh]
<http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/higher-hospital-fees-a-burden-to-vn-people-hd-02252016110205.html/02252016-vienphi-hoangdung.mp3>

[image: 000_Del8393216]
Công nhân bị ngộ độc thực phẩm được chăm sóc y tế tại một bệnh viện ở Hải
Phòng vào ngày 29 tháng 12 năm 2015.

Ở Việt Nam lâu nay, người dân vẫn luôn không hài lòng với cách làm việc của
bệnh viện trong việc khám chữa bệnh không tốt, bệnh viện lại quá tải…nay
lại có thông tin tiền viện phí sẽ tăng gấp 30 – 50% bắt đầu từ tháng 3.

Bộ Y tế vừa cho biết, từ ngày 01/03/2016 khi đi khám chữa bệnh sẽ tính thêm
chi phí phẫu thuật, thủ thuật, giá viện phí sẽ tăng bình quân khoảng 30% so
với hiện nay, từ ngày 01/07/2016, khi tính thêm tiền lương, giá sẽ tăng
khoảng 50% so với hiện nay.

Tuy nhiên, vụ trưởng, vụ kế hoạch tài chính bộ Y Tế cũng cho rằng, khi điều
chỉnh giá dịch vụ y tế, người dân có thẻ bảo hiểm y tế (BHYT) không bị tác
động nhiều, nhưng nhiều người cho rằng đây là việc bộ Y tế bắt người dân
phải đóng BHYT, không phải là BHYT tự nguyện nữa, thế nhưng người dân cũng
cho biết nếu đi khám có thẻ BHYT thì không biết khi nào mới được khám bệnh,
đôi lúc phải ngồi chờ cả ngày, chứ chưa nói đến phong cách làm việc của bác
sỹ khám chữa bệnh cho những bệnh nhân đi khám mà có thẻ BHYT.

Chị Hiền ở Nghệ An chia sẻ, cả đời người chị chỉ ước mong cho chị và gia
đình thoát được cổng Bệnh Viện, vì chị cho rằng chưa nói đến viện phí tăng
là một chuyện, nhưng tiền đút lót cho các y, bác sỹ thì lại nhiều gấp mấy
lần, chị cũng cho biết 1 năm trước chị có con nhỏ 2 tuổi bị bệnh phải đi
bệnh viện, trước khi tiêm cho con mà chị đút tiền cho y tá thì y tá sẽ tiêm
nhẹ hơn, còn bữa nào mà không có tiền thì y tá lại tiêm cho con chị đau làm
cháu phải khóc thét lên.

“*Về việc phí tăng thì tất cả những người dân Việt Nam mình khổ đã đành rồi
nhưng mà khổ cái là họ ăn tiền đút lót trắng trợn. *”

Anh Chánh Nguyễn, một cư dân ở Tp Sài Gòn thì cho rằng, anh không đồng ý
với việc tiền viện phí tăng trong khi lương lại không tăng cho người dân,
nếu viện phí tăng mà các dịch vụ khác cũng tăng như: Cơ sở hạ tầng, các
dụng cụ khám chữa bệnh, thái độ của các y bác sỹ cũng tốt lên…thì đó là
việc dễ dàng chấp nhận được. Thế nhưng, viện phí tăng một cách chóng mặt
vậy mà các dịch vụ chăm sóc bệnh nhân không tăng, còn tình trạng bệnh nhân
nằm trên sàn nhà, nằm ngoài hành lang, nằm ngoài ghế đá, trải chiếu nằm
ngoài bệnh viện như thế thì không thể chấp nhận được.

Anh Chánh tiếp lời:

“*Dĩ nhiên là tôi không đồng ý giống như bao người dân cũng không đồng ý
rồi. Cái gì cũng lên giá hết, lương thì nó không lên dân lao động người ta
đâu có tiền đâu mà người ta phải đóng 20%. Bây giờ tính 20% nhưng mà do
tiền nó lên mà nó lên từ 30 chục, 50 chục đến 100. Thứ hai nữa là cái dịch
vụ nó cũng vậy càng ngày càng tồi tệ.*”

Công nhân Nguyễn Thị Mai làm việc trong công ty TNHH Kỹ Thuật Thành Nghĩa ở
Bình Dương chia sẻ, bộ y tế tăng tiền viện phí đó là một tin cực sốc đối
với các công nhân, chị Mai chia sẻ, công nhân đấu tranh mãi nay nhà nước
mới tăng được lương cho công nhân thêm 400.000/tháng, nếu như không tăng ca
thì công nhân không đủ chi tiêu cho cuộc sống chứ chưa nói đến phụ giúp cho
gia đình, và như vậy nên nhiều công nhân phải tăng ca 10, 12, 14h/ 1 ngày
nay bộ y tế tăng tiền viện phí, rồi mọi chi phí sinh hoạt đều tăng không
biết công nhân sẽ sống sao nữa.

*“Lương thì tăng nhỏ giọt mà mọi thứ sinh hoạt đều tăng, nay bộ y tế lại
tăng viện phí, không biết có gì tăng nữa không biết, như thế thì công nhân
chúng tôi sống sao được.”*

Những người dân ở khu vực nông thôn và miền núi họ rất sợ phải đi viện, và
một khi họ đã phải chấp nhận phải đi viện để khám bệnh thì khi đó bệnh đã
rất nặng, vì ở nông thôn họ là những người nghèo không có tiền, không có
quan hệ nên khi đi bệnh viện họ gặp rất nhiều phiền phức.

Theo Nguyễn Văn Tuấn – Bài đăng trên báo Tuổi Trẻ ra ngày 03/01/2007 cho
biết cả nước ta có khoảng 67.000 bệnh nhân bị chết “oan” hàng năm và 15.300
người bị thương tật vĩnh viễn, do lỗi tắc trách của đội ngũ y, bác sỹ. Đó
là một con số tử vong rất lớn, chiếm khoảng 15% tổng số tử vong của cả nước
(khoảng 437.000 tử vong). Tuy nhiên, các ước tính này thấp hơn thực tế, vì
chưa tính đến số bệnh nhân được điều trị ngoại trú (khoảng 5.511.000 bệnh
nhân).

chị Hiền ở Nghệ An cũng chia sẻ, có nhiều trường hợp bị tai nạn phải đi cấp
cứu mà không có tiền đút trước thì nhiều y bác sỹ cũng bỏ mặc hay làm việc
chậm trễ mà không ra sức cứu giúp, cấp cứu cho bệnh nhân trước.

Chị Hiền chia sẻ:

“*Nếu mà một bệnh nhân tai nạn hoặc là bệnh thận gấp trầm trọng đưa vô bệnh
viện đó mà không có tiền đút lót là hắn cũng để cho nằm rứa hắn không tính
chi mô nạ.*”

Trong khi nhiều người ở nông thôn họ chấp nhận phải đi bệnh viện khi bệnh
đã ra nặng thì nhiều người có tiền ở khu vực thành phố họ lại đi khám chữa
bệnh ở các bệnh viện tư, vì họ cho rằng bệnh viện tư có phòng ốc đàng
hoàng, không có cảnh nằm chung giường với 3, 4 bệnh nhân, thái độ làm việc
của y bác sỹ cũng nhiệt tình, tận tụy hơn, thiết bị khám chữa bệnh, cơ sở
hạ tầng cũng tốt ở bệnh viện nhà nước, dù tiền khám cũng xấp xỉ với tiền
viện phí ở bệnh viện nhà nước, khi bộ y tế đã tăng tiền viện phí.

Chị Thảo ở Hà Nội chia sẻ, chị luôn chọn bệnh viện tư để khám cũng như chữa
bệnh, vì ở đó cơ sở khám chưa bệnh tốt, đội ngũ y bác sỹ cũng nhiệt tình.
Chị cũng cho rằng dù tiền viện phí có tăng 100% thì dịch vụ chăm sóc y tế
của nhà nước vẫn vậy và như vậy lại khổ cho dân nghèo.

Chị Thảo tiếp lời:

*“Khi vào bệnh viện tư thì dịch vụ phục vụ tốt hơn, thái độ phục vụ của họ
thì tốt và họ có trách nhiệm hơn. Bệnh viện công thì tồi quá không tin
tưởng họ làm thất sách vô trách nhiệm lắm. Chị đảm bảo với em là có tăng
viễn phí 30% hay 100% thì cái chất lượng phục vụ của nó cũng không thay đổi
đâu. Chỉ trách là dân nghèo thôi chứ còn là những người có tiền, quan chức
họ cũng chẳng bao giờ đi khám ở đây đâu mà.”*

Qua những người dân mà chúng tôi tiếp xúc, họ đều phản đối với mức tăng
tiền viện phí của bộ y tế, sẽ được áp dụng vào ngày 01/03/2016, tuy nhiên
họ đều có mong ước nếu tiền viện phí tăng thì các dịch vụ chăm sóc y tế
tăng hay thái độ làm việc của đội ngũ y bác sỹ cũng đều phải thay đổi để
phù hợp với số tiền họ bỏ ra và người dân không cảm thấy đến bệnh viện là
một cực hình đối với người dân nhất là đối những nghèo.                                   Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com
 

     
       

20.000 công nhân công ty Pouchen tiếp tục đình công RFA 2016-02-26


  20.000 công nhân công ty Pouchen tiếp tục đình công hôm 26/2/2016.
Courtesy LD

Cuộc đình công của khoảng 20.000 công nhân công ty Pouchen hôm nay bước
sang ngày thứ hai.

Truyền thông trong nước đưa tin công nhân công ty Pouchen phản đối cách
công ty áp dụng cách trừ lương hay thưởng, bên cạnh việc chấm trừ điểm nghỉ
phép để xếp loại lao động A, B hay C mà công nhân cho là quá khắt khe khiến
họ bị thiệt thòi.

Điển hình là khi nghỉ không phép bị trừ 13 điểm và xếp loại C, như vậy đến
cuối năm công nhân bị cắt hết trợ cấp và tiền thưởng khiến thu nhập của lao
động đã thấp lại càng thấp hơn.

Chủ tịch Liên Đoàn Lao Động thành phố Biên Hòa, Bà Nguyễn Thị Ngọc An, cho
báo chí biết việc đánh giá để xếp loại lao động A, B hay C là chính sách
của các công ty lớn đã thực hiện trong tỉnh Đồng Nai.

Vẫn theo lời bà, đây là chính sách lớn của công ty Pouchen Việt Nam nhưng
đã gặp sự phản đối của công nhân nên đang có sự thương lượng giữa Liên Đoàn
Lao Đông với ban giám đốc Pouchen Việt Nam để công nhân được hưởng những
quyền lợi cao nhất.

Tin nói công an, cảnh sát giao thông và dân phòng đã có mặt tại hiện
trường, nói là để giữ trật tự cho cuộc đình công.

(Đồng Nai, DL) - Lúc 14h 45 ngày 26/2/2016, trong lúc hàng ngàn công nhân
công ty Pouchen đang đình công thì xảy ra vụ xô xát giữa một viên công an
chìm và công nhân Pouchen khiến 4 công nhân bị thương phải đưa đi cấp cứu.

Một công nhân giấu tên cho Dân Luận biết, vụ việc xảy ra do viên công an
chìm (công nhân nói là cảnh sát hình sự) cố bắt một nam công nhân không rõ
lý do, những công nhân khác cố giằng co giải cứu bạn mình thì bị chém bị
thương.

Sau đó, công an sắc phục đã giải cứu người này đưa lên xe thùng của công an.

"Cán bộ này có sai chúng tôi sẽ làm rõ và xử lý đúng theo hiệu lực và có
thông báo kết quả cho bà con.

"Riêng đối với những người công nhân bị thương tích gì (đứt tay) thì trách
nhiệm của công an và công đoàn sẽ lo tiền thuốc men cho 4 công nhân này
thoả đáng", Thượng tá Trần Tiến Đạt, Trưởng Công an thành phố Biên Hòa có
mặt khi đó nói với công nhân.

  RFA 2016-02-26

 Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 

Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

*Bám Trung Cộng để bảo vệ đảng csvn*


  *Sau Ðại Hội 12 của đảng Cộng Sản Việt Nam, nhiều người đoán rằng nhóm lãnh
đạo mới vốn nổi tiếng thân Trung Cộng thì họ sẽ không cần phải bày tỏ thái
độ quá khúm núm trước các “đồng chí anh em” nữa vì tất cả đã được Bắc Kinh
chuẩn y rồi. Thỉnh thoảng cứ cho dân Việt được kêu la khóc lóc chống đế
quốc xâm lược, không cần phải đàn áp nặng nề. Miễn là những món dâng lên
các “đồng chí anh em” ăn miếng nào ra miếng nấy, là “hẩu lớ!”*

Cho nên trong ngày 17 Tháng Hai năm 2016 vừa qua ở Hà Nội, buổi lễ tưởng
niệm 60,000 đồng bào và tử sĩ bị quân Trung Cộng tàn sát trong cuộc chiến
tranh Trung-Việt năm 1979 không bị phá. Phản ứng của chính quyền Cộng Sản
khác hẳn hai năm trước. Ngày 16 Tháng Hai năm 2014, không những công an
cộng sản ngăn chặn những người muốn đi dự lễ tưởng niệm từ lúc mới bước
chân ra cửa nhà, mà còn xua công an côn đồ trai gái tới “nhảy múa” ngay tại
chỗ trong giờ hành lễ. Nhảy múa trên xác chết là một cách chửi thề: “Chúng
mày muốn lễ hả? Bà múa cho mày mở mắt ra! Lễ cái này này!”

Năm 2014, đảng Cộng Sản cố ý “chửi cha đồng bào và các chiến sĩ.” Vì đám
công an côn đồ phát ra một bài hát Tầu để nhảy theo điệu nhạc Cha cha cha!
Giáo Sư Nguyễn Huệ Chi tiết lộ điệu nhạc cổ này có tên “Trung Quốc cáp cáp”
(中國恰恰). Lời ca Tàu dịch sang tiếng Việt khoe rằng: “Cha cha cha / Cô gái
Trung Quốc xinh đẹp như đóa hoa / Cô nương có đôi môi hồng tươi / Chính lúc
nàng ngoảnh lại cất tiếng vui tươi / cha cha cha / Là lúc tiết trời hoan
lạc / Chính lúc nàng ngoảnh lại cất tiếng vui tươi/ cha cha cha...” Những
người không biết tiếng Tàu cũng hiểu rằng họ chửi cha mình!

Năm nay Ðảng không “chửi cha” đồng bào Hà Nội nữa. Ông Nguyễn Phú Trọng có
thể xoa bụng tự khen: “Ðấy nhé, đứa nào dám bảo tớ thần phục Trung Quốc?”

Nhưng trong tuần trước, lễ tưởng niệm được nhiều người dân Sài Gòn tổ chức
thì công an vẫn tới từng nhà ngăn chặn và đánh phá cuộc lễ. Những bông hoa
dâng cúng bị đám côn đồ đạp nát dưới chân. Tại sao lại phân biệt đối xử như
vậy? Có lẽ bởi vì ông Ðinh La Thăng, mới nhậm chức thành ủy, rất táo bạo.
Khi làm bộ trưởng Giao Thông Vận Tải ông đã từng ra lệnh đốt hết những
chiếc xe gắn máy chạy đua “cho chúng nó hết đua!” Phải bao nhiêu người can
ông mới tha. Hoặc vì ông biết dân Sài Gòn “khó dạy” hơn dân Hà Nội; cho nên
cứ cấm tiệt cho xong chuyện.

Ở Hà Nội, ông Nguyễn Phú Trọng có thể yên tâm cho người ta đi thắp hương
khấn vái các tử sĩ và đồng bào chết oan trong cuộc chiến Việt-Trung năm
1979 vì biết rằng mấy nén hương thắp lên rồi cũng tàn, đâu lại vào đó,
tượng đài Lý Thái Tổ mai mốt lại chỉ còn “rầu rầu ngọn cỏ nửa vàng nửa
xanh.” Ngay những tấm bia tưởng niệm các liệt sĩ, kể cả bia ghi công “Sư
Ðoàn 33 đánh bại và chặn đứng quân Trung Quốc xâm lược” cũng bị đục bỏ tàn
nhẫn, mà cả một sư đoàn cho đến dân địa phương không ai dám hó hé nói một
tiếng! Dân và quân Việt Nam hiền lành, dễ bảo như vậy, các đồng chí anh em
Trung Quốc không có gì phải lo!

Giới lãnh đạo Trung Nam Hải, từ Mao Trạch Ðông tới Tập Cận Bình đều rất
thực tế. Họ cần kết quả cụ thể, chứ không phải chỉ muốn nghe nịnh hót, mặc
dầu có nịnh hót thì vẫn hơn. Năm 1950 khi tiễn phái đoàn các cố vấn Trung
Cộng qua chỉ đạo Cộng Sản Việt Nam, Mao Trạch Ðông đã nhắc nhở họ hãy nhớ
chuyện Mã Viện đánh Hai Bà Trưng ở nước ta. Ông ta dặn dò các cố vấn giữ ý
tứ, đừng khiêu khích tự ái dân tộc của người Việt. Ðám cố vấn này, mỗi khi
khuyến cáo mà quân đội Việt Minh không nghe đều phải làm áp lực qua Hồ Chí
Minh mới được toại ý. Năm 1951, Hồ Chí Minh gặp Mao đã phải lên tiếng xin
Mao chỉ thị cho cố vấn La Quý Ba hãy đáp ứng lời mời đến dự các phiên họp
của Bộ Chính Trị Cộng Sản Việt Nam. Mao đã cho Hồ được thỏa mãn! Chẳng khác
nào triều đình Huế mời viên công sứ Pháp dự các phiên họp của cơ mật viện!

Theo đúng tấm gương này, đáng lẽ bây giờ ông Nguyễn Phú Trọng phải mời đại
sứ Trung Quốc ở Hà Nội tới dự các phiên họp Bộ Chính Trị mới xứng đáng là
cháu ngoan bác Hồ! Nhưng Bắc Kinh không cần lý đến hình thức bên ngoài.
Trung Cộng sẽ tiếp tục bảo vệ chế độ Cộng Sản ở Việt Nam, miễn là cứ cho họ
khai thác mỏ bô xít, coi là “chiến lược lớn lâu dài của đảng và nhà nước”
như lời ông Nguyễn Tấn Dũng. Miễn là Hà Nội vẫn ký hợp đồng cho người Tầu
khai thác rừng Việt Nam ít nhất 50 năm. Miễn là các công ty Trung Cộng vẫn
trúng hầu hết các mối thầu xây dựng. Miễn là cứ cho công nhân Trung Cộng
sang làm việc không giấy phép, lập các thành phố Trung Cộng khắp ba miền
Nam Trung Bắc và cao nguyên! Miễn là hải quân Việt Nam không được phép bén
mảng tới gần những hòn đảo Hoàng Sa đã bị Tàu chiếm. Miễn là đảng Cộng Sản
Việt Nam vẫn ngậm miệng không dám thưa kiện Trung Cộng ra các tòa án quốc
tế sau khi cho tầu hải giám cướp phá, giết hại các ngư dân Việt Nam.

Cộng Sản Trung Quốc có thể yên tâm cho phép dân Việt lâu lâu thắp hương
tưởng niệm các tử sĩ năm 1979, năm 1988, cả những chiến sĩ Việt Nam Cộng
Hòa tử chiến ở Hoàng Sa năm 1974 cũng được. Bởi vì họ biết đảng Cộng Sản
Việt Nam không thể nào rời bỏ cái “vú mẹ!” Công an an cộng sản có khẩu hiệu
“Ðảng còn thì mình còn.” Các lãnh tụ Cộng Sản thì biết: “Trung Cộng còn ủng
hộ thì mình mới còn!”

Vì thế, ông Phùng Quang Thanh, bộ trưởng Quốc Phòng Việt Cộng đã có lần lo
lắng đến nỗi hốt hoảng nói: “Tôi thấy lo lắng lắm! Không biết tuyên truyền
thế nào, chứ từ trẻ con đến người già đều có xu thế ghét Trung Quốc. Ai nói
tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng cái đó là nguy hiểm cho dân
tộc.” Từ trẻ con đến người già ai cũng ghét Trung Quốc, nguy hiểm quá!

Trong một ngàn năm Bắc thuộc, chưa nghe người Việt Nam nào nói một câu như
vậy, ngoài các quan cai trị như Tô Ðịnh, Trần Bá Tiên, Cao Chính Bình! Tô
Ðịnh đã bị Hai Bà Trưng đánh đuổi. Trần Bá Tiên không đánh lại Triệu Quang
Phục phải bỏ về Tàu lo việc trong nhà. Phùng Hưng đánh cho Cao Chính Bình
phát bệnh mà chết. Nhờ thế dân tộc Việt Nam mới “Ðứng Vững Ngàn Năm!”

Nhưng thời nay, đảng Cộng Sản Việt Nam biết rằng Trung Cộng còn được ăn thì
mình còn! Mất lòng đồng chí anh em thì chính số phận đảng Cộng Sản ở Việt
Nam cũng mất. Cho nên ngày mùng 8 Tháng Mười Hai năm 2015, ông Nguyễn Phú
Trọng đã thổ lộ tâm sự trước kỳ đại hội đảng thứ 12. Ông Trọng rất lo làm
mất lòng Trung Nam Hải. Không dám kiện Bắc Kinh trước các tòa án quốc tế.
Không dám cho hải quân ra biển bảo vệ các thuyền ngư dân đang bị “tàu lạ”
tấn công. Chỉ vì sợ “đụng độ!” Nguyễn Phú Trọng tuyên bố: “Nếu để xảy ra
đụng độ gì thì tình hình thế nào? Giờ ta có ngồi đây mà bàn tổ chức đại hội
đảng được không?”

Hai Bà Trưng, Triệu Quang Phục, Phùng Hưng lo cho vận mệnh dân tộc. Còn
Nguyễn Phú Trọng và đồng đảng bây giờ chỉ lo bảo vệ đảng Cộng Sản! Nước mất
không lo, miễn đảng đứng vững được năm nào hay năm đó!

Sang năm sẽ còn một số người Việt Nam vẫn làm lễ tưởng niệm 60 ngàn đồng
bào và chiến sĩ bị quân Trung Cộng sát hại. Số người có thể sẽ không đông
bằng năm nay. Trong sách giáo khoa môn lịch sử bậc trung học, cuộc chiến
Việt-Trung năm 1979 chỉ được ghi trong 11 dòng! Rồi năm này qua năm khác,
dần dần người ta sẽ quên. Những người còn nhớ vẫn được phép khấn vái. Miễn
là đảng Cộng Sản vẫn còn ngồi đó để ăn. Mà phần ăn lớn nhất vẫnthuộc về các
vị tân thái thú, tân tiết độ sứ, nối gót Tô Ðịnh, Trần Bá Tiên, Cao Chính
Bình!



*Ngô Nhân Dụng*

 Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 

Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

Ngư dân với mẻ lưới đầu năm. RFA


  Đầu Xuân, theo tập tục và truyền thống của tổ nghề truyền lại, ngư dân bắt
đầu làm lễ Cầu Ngư, lễ ra khơi và đánh mẻ lưới đầu năm. Đây là mẻ lưới cầu
may và cũng là mẻ lưới khởi sự cho một năm lao động, khai thác trong nghề
biển. Tuy rằng mẻ lưới đầu năm của ngư dân từ Bắc chí Nam đều đầy ắp cá và
tôm hùm giống nhưng ngư dân lại không thấy vui. Hoặc nếu có vui thì niềm
vui cũng chỉ tạm bợ trong chốc lát. Vì sao?
*Được cá vẫn thấy buồn*

Như lời của một ngư dân tên Phụng ở tỉnh Bình Định chia sẻ: “*Đầu tiên là
nghinh Thần, rước Thần ngoài biển về, sau đó đến cùng heo tức giết heo, rồi
sau đó là lễ khởi ca bằng hát tuồng. Sau đó còn có các trò chơi dân gian.
Lễ cầu ngư đây là lễ hằng năm, theo dịch lý là mở hướng đi đánh bắt đó. Lễ
này cũng giống như lễ mở cửa biển của Sa Huỳnh, mọi người sẽ tập trung thờ
cúng ông Nam Hải, tức là cá voi, cá heo dạt vào biển rồi chết.”*

Lễ cầu ngư đây là lễ hằng năm, theo dịch lý là mở hướng đi đánh bắt đó. Lễ
này cũng giống như lễ mở cửa biển của Sa Huỳnh, mọi người sẽ tập trung thờ
cúng ông Nam Hải, tức là cá voi, cá heo dạt vào biển rồi chết.
-Ông Phụng

Ông Phụng cho biết thêm là theo chỗ ông biết được thì hầu hết các bạn chài
làm biển của ông từ Bắc chí Nam đều trúng vụ trong mẻ lưới đầu tiên. Điều
này mang lại niềm vui không nhỏ cho ngư dân. Ông chỉ thấy buồn cho những
ngư dân Phú Yên bị mắc kẹt trong sông vì cửa biển Đà Rằng bị bồi lấp, họ
phải chờ thủy triều lên cao trong những ngày cận Rằm hoặc Rằm tháng Giêng
mới có thể thoát ra khỏi bãi cạn mà tính chuyện đánh bắt.

Nhưng trong giai đoạn Rằm, trăng sáng và tôm cá sẽ lặn sâu dưới đáy để
tránh khúc xạ mặt trăng, e rằng khó mà đánh bắt cho tốt được như những ngày
từ Mồng Ba Tết đến Mồng Mười tháng Giêng. Và ngoài nỗi buồn cho bạn nghề,
có một nỗi buồn khác mà hầu hết ngư dân đánh bắt xa bờ đều thấy lo lắng. Đó
là hiện tại đang là mùa Xuân, sản lượng đánh bắt sẽ rất cao. Hơn nữa vì
đang dịp Tết nên mọi ngư trường trên biển Đông đều không bị cấm, ít nhất là
cho đến ngày Mồng Mười tháng Giêng.

Sau ngày Mồng Mười tháng Giêng, mọi chuyện sẽ khác đi, các ngư trường nóng,
tức là ngư trường Hoàng Sa, Trường Sa sẽ bị cấm đoán và gây khó trong vài
ngày tới. Và mọi chuyện đâu cũng vào đấy, ngư dân Việt nam lại bị rượt
đuổi, bắt bớ và hành hạ, bị mất trắng…

Đặc biệt là mẻ lưới đầu mùa lại cho rất nhiều cá, điều này sẽ dẫn đến hệ
lụy là ngư dân Trung Quốc sẽ chú ý hơn các vùng biển cho nhiều cá, họ sẽ
xua tàu vào đánh bắt trên ngư trường truyền thống của Việt Nam. Chuyện này
không phải là lần đầu tiên mới diễn ra mà đã nhiều lần như vậy. Hễ đầu năm,
ngư dân Việt Nam đánh trúng vụ thì chắc chắn trong năm đó, số lượng tàu
đánh bắt của ngư dân Trung Quốc sẽ xuất hiện dày đặc trên ngư trường Hoàng
Sa và vùng biển Việt Nam.

Và cũng khác với mọi năm, dường như mọi buổi lễ Cầu Ngư thời bây giờ đều đá
sang vấn đề chính trị chứ không hoàn toàn chứa lời cầu khẩn thần linh giúp
đỡ con người mưa thuận gió hòa, trời êm bể lặng như trước đây.
 
 Ông Phụng nói rằng lời cầu khẩn của các vị Chủ lễ trong lễ Cầu Ngư trước
đây chỉ xin thần biển giúp đỡ cho con người được bình an, xin tôm cá đầy
thuyền và xin mưa thuận gió hòa, trời êm bể lặng để ngư dân giữ vững cột
buồm mà tay lèo tay lái ra khơi, đánh bắt xong lại tay lèo tay lái vào bờ.

Nhưng trong lời khấn vái bây giờ, người Chủ Tế phải cầu mong trời đất, thần
linh phù hộ cho ngư dân Việt Nam được bình an, không bị những kẻ vô lương
tâm hành hạ, cướp bóc và giết hại trên biển. Và trong lời khấn vái có cả
mong ước biển Việt Nam vẫn mãi là biển Việt Nam, biển Việt Nam không bị xâm
chiếm, không bị hẹp lại và người Việt Nam không bị kẻ khác đến xua đuổi
ngay trên biển của cha ông để lại.

Không biết thần linh có nghe thấy những điều mà ngư dân đã cầu nguyện trong
buổi lễ Cầu Ngư hay không nhưng dẫu sao thì các ngư dân vẫn thấy bình an
trong lòng một chút nào đó. Và ít ra họ tin rằng có thần linh che chở cho
mình trong lúc lênh đênh kiếm cơm giữa trùng dương.

Ông Phụng cho rằng lời cầu nguyện của ngư dân sẽ đánh động đến thần linh
trong những ngày đầu năm. Bởi chỉ có thần linh mới thấu hiểu nỗi cô đơn, cô
độc của ngư dân Việt Nam khi họ gặp nạn, gặp tàu Trung Quốc đến đâm húc,
bắt bớ và cướp bóc, thậm chí bắn người. Những lúc như thế, ngư dân Việt Nam
chỉ mong chờ vào sự che chở của thần linh. Bởi ngoài thần linh, không có
bất kỳ lực lượng nào dám đến che chở cho ngư dân Việt Nam.
*Nhìn lưới rồi nhìn bờ*

Một ngư dân khác tên Hạnh, sống ở thành phố Qui Nhơn, chia sẻ*: “Dân đánh
biển đã đi bình thường, đánh cá bình thường. Trước Tết nghỉ không đi gì
nhưng giờ đi vừa vừa rồi.”*

Theo ông Hạnh, một ngư dân giỏi là một người biết nhìn trời, nhìn đất, nhìn
hướng gió và các vì sao để đoán thời tiết sẽ diễn biến ra sao tìm ra một
niên biểu khả dĩ để đánh bắt trong năm. Đương nhiên là niên biểu đánh bắt
chỉ có giá trị tương đối, còn tùy thuộc vào những đột biến thời tiết trong
năm mà lựa chọn lịch trình ra khơi.

Dân đánh biển đã đi bình thường, đánh cá bình thường. Trước Tết nghỉ không
đi gì nhưng giờ đi vừa vừa rồi.
-Ông Hạnh

Nhưng đó đã là chuyện của ngày xưa, ngư dân bây giờ, theo ông Hạnh, không
cần phải hiểu biết hay có kinh nghiệm gia truyền về thiên văn địa lý làm gì
cho mệt óc. Những thứ đó dựa vào đài khí tượng thủy văn trong nước và nước
ngoài như Mỹ, Nhật Bản là đủ.

Vấn đề của ngư dân hiện tại là phải có nhiều vốn hoặc nếu không có thì vay
thật nhiều vốn để đóng tàu công suất lớn, có khả năng trốn thoát nhanh
nhất, hiệu quả nhất khi bị Trung Quốc rượt đuổi. Và khả năng quan sát của
ngư dân hiện tại không phải là nhìn trời mây, nhìn trăng sao mà chỉ cần
nhìn trên bờ, hễ thấy có nhiều người Trung Quốc xuất hiện trên bờ thì phải
coi lại lịch trình đánh bắt dưới biển. Điều này như một thứ kinh nghiệm
xương máu của ngư dân.

Và có vẻ như ngư dân là người am hiểu chính trị hơn hết, bởi họ có riêng
một công thức chính trị. Nghĩa là tổng số ngư dân Việt Nam bị hành hạ ngoài
biển Đông sẽ tăng tương đương 2% tổng số người Trung Quốc xuất hiện trong
bờ nhân cho tổng số diện tích đất họ mua được tại Việt Nam. Số tổng càng
cao thì nguy cơ bị rượt đuổi, bắt bớ, cướp tàu, đánh đập ngoài biển của ngư
dân Việt sẽ càng cao.

Như để kết thúc câu chuyện về mẻ lưới đầu năm, ông Hạnh nói rằng mặc dù mẻ
lưới đầu năm rất hiệu quả, phấn khởi và mặc dù nhìn mây, nhìn trời đêm
giao thừa đều hiền lành, yên tĩnh, điều này dự báo một năm mưa thuận gió
hòa. Nhưng khi nhìn lên mặt đất tromng những ngày đầu năm, ông chỉ thấy lo
lắng nhiều hơn.

Lại một mùa đánh bắt đầy gian truân và đau khổ của ngư dân Việt Nam bắt
đầu. Chúng tôi xin cầu chúc các ngư dân luôn vững tay lái giữa trùng khơi
và luôn gặp may mắn, luôn mạnh khỏe, bình an để sau mỗi chuyến ra khơi, dù
có thế nào chăng nữa cũng trở về bình yên với vợ con, người thân và được
nhìn thấy nụ cười ấm áp, mừng vui của người thân khi bước lên bờ!

*Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam*

 Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 

Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

Saturday, February 27, 2016

Minh bạch bầu chử - dân cử dân bầu




Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

Gửi các em sinh viên - học sinh!




Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

Trọng Lú Đến Hoa Kỳ




Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

CSVN TRÙM KHỦNG BỐ



Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

GIỚI TRẺ VN NGHĨ GÌ VỀ NGÀY QUỐC HẬN 30/4/1975



Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

MUỐN THAY ĐỔI CẦN CÓ CHIẾN LƯỢC: CÓ NÊN QUAY VỀ CHIẾN LƯỢC PHÁT TRIỂN THỜI VIỆT NAM CỘNG HÒA ?

MUỐN THAY ĐỔI CẦN CÓ CHIẾN LƯỢC:
CÓ NÊN QUAY VỀ CHIẾN LƯỢC PHÁT TRIỂN THỜI VIỆT NAM CỘNG HÒA?
Nguyễn Quang Duy
Được BBC phỏng vấn ông Dương Trung Quốc cho biết ông không bao giờ nghĩ mình là “người đối lập” vì cơ chế chưa có đối lập và đã theo luật chơi của cơ chế thì phải theo đúng luật chơi.
Cũng trên BBC, tác giả Nguyễn Tiến Trung nhận xét “thắng cuộc không phải là thắng cử!”, trong khi người dân khao khát thay đổi thì đảng Cộng sản vẫn không chấp nhận đối lập, nên không thể xem là chính danh.
 
Muốn thay đổi cần có chiến lược
Đối lập là phương cách đấu tranh nghị trường bởi thế cần có tổ chức và có chiến lược đối lập. Chưa có đối lập nỗ lực thay đổi từ bên ngoài chỉ là đối kháng.
Ngoài đảng Cộng sản, đã có một số đảng chính trị được thành lập, đáng tiếc họ chưa đưa ra chiến lược nên chưa tạo được niềm tin cho dân chúng.

Thiếu niềm tin người dân trở nên thụ động, vô cảm, sống qua ngày, bất cần tương lai. Tức nước vỡ bờ người dân sẽ đứng lên, xã hội gánh chịu mọi rủi ro.

Khi những người đối kháng vạch ra chiến lược phát triển rõ ràng họ sẽ tạo cho dân niềm tin, sự thay đổi sẽ đến nhanh hơn, với kết quả tốt hơn.

Với tầng lớp cầm quyền, một chiến lược ôn hòa thuyết phục cũng tạo cho họ an tâm, bớt chống đối, cùng cộng tác để thay đổi được diễn ra một cách ôn hòa.

 
Thực trạng Việt Nam
Qua Báo cáo công tác nhiệm kỳ 2011- 2016 của Chính phủ, ông Nguyễn Tấn Dũng nhìn nhận 7 hạn chế và yếu kém: “… việc chỉ đạo thực hiện nhiệm vụ phát triển văn hoá, thực hiện tiến bộ, công bằng xã hội và chăm lo đời sống nhân dân nhiều mặt còn hạn chế.
Nhiều từ ngữ được dùng trong Báo Cáo như: yếu kém, còn nhiều hạn chế, lúng túng, bất cập, thiếu bao quát, hiệu quả chưa cao, … nguyên nhân chính là vì đảng Cộng sản chấp nhận kinh tế thị trường nhưng lại sợ mất quyền nên không dám cải cách thể chế.
Trên diễn đàn BBC kinh tế gia Phạm Chi Lan cho biết Việt Nam cần cải cải cách thể chế nếu không muốn bị lạc hậu.
Bà Lan cho biết nếu Việt Nam thực hiện cải cách thể chế và nâng cao năng suất lao động thì mức thu nhập bình quân đầu người đến năm 2035 sẽ hơn 7.000 Mỹ Kim. Còn nếu không cải cách sẽ chỉ đạt tối đa là 4.500 Mỹ Kim.
Hai con số cho thấy giàu hay nghèo của đất nước tùy thuộc hoàn toàn vào việc cải cách thể chế.
Nhưng con số tăng trưởng chưa nói hết được thực trạng dân oan mất đất; công nhân, nông dân, tiểu thương làm không đủ ăn; giáo dục, y tế và các công ích xã hội chỉ dành cho dân giàu.
Khoảng chênh lệch giàu nghèo càng ngày càng tăng đã trở thành một vấn nạn xã hội với nguy cơ bùng nổ bạo loạn.
Trong khi đảng Cộng sản không đưa ra được một chiến lược phát triển xã hội thì những người đối kháng lại giả sử có tự do, có dân chủ là mọi việc sẽ tốt hơn.
Không đơn giản như thế muốn được tốt hơn cần có chiến lược để khi cầm quyền họ có thể đưa ra những chính sách khả thi áp dụng vào thực tế.
Một chiến lược cho dân nghèo, tạo công bằng xã hội, giảm khoảng cách giàu nghèo do đó vô cùng cần thiết.
 
Chiến lược Xã Hội Cấp Tiến
Trước đây để san bằng khỏang cách giàu nghèo đảng cộng sản sử dụng sách lược toàn trị, biến người dân thành cái đinh con ốc trong guồng máy cộng sản. Sách lược này tiêu diệt tính năng động của con người, xã hội bị tê liệt và cuối cùng guồng máy toàn trị bị đào thải.
Những người dân chủ xã hội thì chủ trương xây dựng một nhà nước an sinh. Chính phủ làm kinh tế hậu quả là guồng máy kinh tế thiếu hiệu quả. Còn tái phân phối lợi tức quốc gia kết quả đi làm thì bị thuế cao, ở nhà vẫn được an sinh, xã hội trở nên trì trệ.
Những người theo khuynh hướng xã hội cấp tiến không chủ trương chính phủ làm kinh tế mà cũng không để người dân phụ thuộc vào an sinh xã hội.
Chính phủ xã hội cấp tiến đề ra những chính sách vừa khuyếch trương công nông thương nghiệp, vừa mở rộng giao thương quốc tế, vừa khuyến khích người dân chăm chỉ làm việc.
Chính phủ thực hiện tự do tư hữu bằng những chính sách như người cày có ruộng, cổ phần hóa các doanh nghiệp nhà nước, ra luật bảo đảm quyền tư hữu.
Khi thay đổi một chính sách sẽ có người hưởng lợi và có người bị thiệt, chính phủ sẽ đưa ra những chính sách hỗ trợ người bị thiệt.
Cụ thể Việt Nam gia nhập TPP các doanh nghiệp nhà nước sẽ được cổ phần hóa một số công nhân sẽ mất việc. Chính phủ cần đưa ra các chính sách tích cực giúp những người mất việc tìm được công ăn việc làm mới.
Chính phủ khuyến khích thành lập các nghiệp đoàn tự do để hỗ trợ chính phủ giải quyết các tranh chấp giữa lao động và chủ nhân, tránh việc đình công không có lợi cho đất nước.
Chính phủ tạo môi trường để mọi tổ chức dân sự có thể hoạt động được hiệu quả. Như khuyến khích các tổ chức từ thiện giúp người nghèo, người già, người thiếu nơi nương tựa.
Cho đến nay hầu hết các chính sách kinh tế của Việt Nam đều tập trung phát triển lãnh vực công nghệ, trong khi khu vực nông nghiệp, chiếm đến 70 phần trăm dân số Việt Nam là căn bản của nền kinh tế lại bị bỏ rơi.
Năng suất lao động và đời sống nông thôn quá thấp nên lớp thanh nữ đều di cư lên thành thị hay xuất khẩu lao động. Đồng thời, di dân từ nông thôn tạo nhiều vấn nạn cho thành thị.
Chính phủ cần thực thi chính sách người cày có ruộng, tư hữu hóa và hiện đại hóa nông thôn, thu hút những nguồn đầu tư về nông thôn làm sống dậy nông thôn.
Chính phủ trợ giúp các nông hội tự do thực hiện các kế hoạch phát triển nông thôn, cân bằng khoảng cách giàu nghèo giữa nông thôn và thành thị, đồng thời giảm bớt áp lực di dân từ nông thôn lên thành thị.

Khuynh hướng xã hội cấp tiến đặt trọng tâm vào con người. Vì thế luôn tìm cách nâng cao dân trí, nâng cao giáo dục, văn học, văn nghệ, nghệ thuật, y tế. Từ đó sẽ nâng cao năng xuất lao động, tăng sản lượng sản xuất, giúp nâng cao đời sống người lao động.

Chính sách xã hội cấp tiến cũng khuyến khích con người bảo vệ môi trường không lãng phí hay hủy hoại tài nguyên thiên nhiên.

Nói tóm lại chủ thuyết xã hội cấp tiến dựa trên con người, khuyến khích tinh thần nhân bản và tinh thần khai phóng của mỗi thành viên trong xã hội nhằm thực sự phục vụ con người.

 

Xã Hội Cấp Tiến tại miền Nam

Ngay từ thời Đệ Nhất Cộng Hòa trong khi thế giới theo chính sách bảo vệ thị trường quốc nội thì chính phủ cho thực thi chính sách kinh tế tự do, mở cửa giao thương với thế giới. Đồng thời cho áp dụng các chính sách xã hội cấp tiến đã trình bày bên trên.

Nhờ thế chỉ sau 20 năm độc lập mặc dù chiến tranh miền Nam đã vượt xa miền Bắc và hơn hẳn các quốc gia trong vùng.

Miền Nam đã phát triển một xã hội dân sự không thua kém các quốc gia Tây Phương. Mọi xí nghiệp đều có nghiệp đoàn. Mọi tranh chấp giữa chủ và thợ đều được chính phủ đứng ra hòa giải.

Một điều ít người để ý là miền Nam có lực lượng lao động công nghệ đông đảo nhưng đảng Cộng sản đã không thể xâm nhập và sách động được lực lượng này.

 

Hà Nội chấp nhận sống nghèo

Thiếu chiến lược phát triển xã hội Sài Gòn, Hà Nội, Đà Nẵng là ba thành phố gánh chịu nặng nền cảnh bất công giàu nghèo. Hà Nội là thủ đô mặc dù được bảo hộ từ Trung ương nhưng vẫn chịu áp lực rất nặng.
Thay vì vạch ra những chính sách tạo công bằng xã hội Tân Bí Thư Hà Nội Hoàng Trung Hải lại khuyên dân “Thà sống nghèo nhưng công bằng, yên bình còn hơn giàu mà bon chen, không an toàn”.
Lời khuyên dân của ông Hải cho thấy đảng Cộng sản đã bế tắc, họ biết nhưng không giải quyết được tình trạng bất công chênh lệch giầu nghèo đang bùng nổ.
 
Chiến lược để hình thành đối lập

Các tổ chức đối kháng mặc dù chưa thể công khai hoạt động những vẫn có thể truyền đạt những kiến thức về xã hội cấp tiến đến quảng đại quần chúng.

Chiến lược xã hội cấp tiến vừa tạo niềm tin, vừa tạo sức mạnh thay đổi thể chế, vừa khả thi và có sức thuyết phục vì đã từng thành công tại miền Nam Việt Nam.

Chiến lược xã hội cấp tiến chính là con đường dẫn đến tự do, dân chủ và xã hội công bằng.

Những người có cùng chung lý tưởng dễ ngồi lại với nhau để xây dựng tổ chức. Những tổ chức có cùng chung lý tưởng dễ trở thành đồng minh chiến lược để hình thành đối lập.

Chiến lựơc Xã Hội Cấp Tiến chính là giải pháp cho Việt nam.

Nguyễn Quang Duy

Melbourne Úc Đai Lợi.
26/02/2016

Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com


Hội Luận Huỳnh Quốc Bình: Nên tránh xa bọn thân cộng (HuỳnhQuốc Bình)



Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

OVM4TV 130




Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

OVM4TV 131



Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

Vợ Chồng Nguyễn Thanh Phượng chuẩn bị chạy về Mỹ ? - Đáp Lời Sông Núi 24...




Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

Monday, February 22, 2016

Thêm 11 người tỵ nạn Việt Nam từ Thái Lan đến bến bờ tự do





Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

40 NĂM CSVN VẪN TRẢ THÙ THƯƠNG PHÊ BINH VNCH





Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

Giới trẻ VN trong nước nghĩ gì về biến cố 30/04/1975





Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận 
Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

Saturday, February 20, 2016

Đoàn kết dân tộc VN - Lâm Ngân Mai


Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận  

Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

Hãy thay đổi Việt Nam cùng tôi - Lâm Ngân Mai



Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận  

Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com

Em Nhớ Màu Cờ - Lâm Thúy Vân





Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận  

Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com
 

“Mỹ Ngụy” hồi đó hay “Hán Ngụy” bây giờ?. By Stephen B. Young

Người Hoa Kỳ, hành nghề luật sư, thông thạo Việt ngữ (vợ người VN).
Không ngờ một người Mỹ lại rành lịch sử VN.
Bài được gởi qua email từ người bạn và dưới đây toàn bộ do ông tự viết, xin chia sẻ với mọi người.

PS: Share với mọi người ở trong và ngoài nước tham khảo. Xin cám ơn.
------------///-----------
Mở đầu:
"..Trước đây, cái gọi là đảng Cộng Sản chụp mũ những người Việt nam không Cộng Sản mà hợp tác với Mỹ Quốc để giữ độc lập cho miền Nam Việt Nam là “Mỹ Ngụy” .
Bây giờ, nhìn về quá khứ thì chúng ta có thể đánh giá ai có công lớn hơn cho Dân Tộc Việt nam: “Mỹ Ngụy” hồi đó hay “Hán Ngụy” bây giờ?.."
Ai thống trị Việt Nam ngày nay ?
Có một tổ chức hiện nay cai trị Việt Nam từ Lạng Sơn đến Cà Mau như là vua chúa Phong kiến ở Tàu hay ở Âu châu thời Trung cổ. Một bộ máy võ trang tập trung các quyền hành lớn trong tay; không được dân bầu lên, và dân tuyệt đối không có quyền kiểm soát hay phê bình. Tổ chức này mang tên là “Đảng Cộng Sản Việt Nam”.Nhưng, thực sự, tổ chức nầy có phải là một Đảng đúng nghĩa của một đảng hay không?
Đáng lẽ ra một Đảng chánh trị phải có một chánh nghĩa, một sức mạnh do một lý tưởng, một nền tảng triết lý hay lý thuyết, một khuynh hướng thể hiện nguyện vọng của đảng viên để hành động nhằm phục vụ đất nước và dân tộc của mình. Vì vậy, nếu cái gọi là Đảng Cộng Sản mà không phải là một Đảng đúng nghĩa, thì bộ máy đó là cái gi?
Một tập thể những người có chung một chí hướng tôn thờ người ngoài, một công ty làm ăn, một tổ chức mafia khai thác thị trường đất nước của họ chăng? Như vậy chúng ta có vài tiêu chuẩn để đánh giá cái gọi là Đảng Cộng Sản bây giờ, đó là một đảng phái hay chỉ là một bọn làm ăn thiếu lương thiện?
Tôi đồng ý đã có thời gian cái goi là đảng Cộng Sản ngày nay có những hoạt động như là đảng phái đúng nghĩa. Nhưng những hoạt động ấy tốt xấu, hay dở, có lợi hay có hại cho đất nước Việt nam là chuyện khác. Tôi nói đó là một “thứ đảng phái” vì lúc ấy đảng Cộng Sản theo ý thức hệ Mác-Lê, vận dụng chủ thuyết mác-lê làm cách mạng võ trang cướp chánh quyền thực dân. Tiếp theo, đảng cộng sản phát động cuộc cách mạng xã hội, tiến hành giai cấp đấu tranh, đấu tố địa điền chủ, ám sát công chức, trí thức, lãnh đạo tôn giáo, tịch thâu tài sản của người giàu có để sau cùng đưa giới lao động, những tên du thủ du thực, lên cầm quyền và khi vào Bộ chánh trị, lại lãnh đạo đất nước, dân tộc. Hành động của đảng cộng sản lúc đó có mục đích thi hành "chính nghĩa xã hội chủ nghĩa ” theo ý hệ Mác-Lê.
Nhưng từ lâu lắm rồi, cái gọi là đảng Cộng Sản không còn giống như trước đó nữa. Nó đã hoàn toàn biến chất để trở thành một cái gì khác hẳn. Tức nó không phải cộng sản, không mang nội dung mác-lê, không chủ trương giai cấp đấu tranh để tiến lên xã hội công bằng, người không bốc lột người, như kinh điển mác-lê dạy người cộng sản.
Cách đây vài năm, ông Đặng Quốc Bảo, Khoa giáo trung ương, trong một báo cáo phổ biến hạn chế cho đảng viên cao cấp, nói rằng “hiện tại đảng Cộng Sản không còn chính nghĩa chút nào vì thuyết Mác-Lê lỗi thời và cũng không đúng, không khoa học”. Theo ông Bảo, thì đảng cộng sản không nên áp dụng thuyết ấy nữa. Hai ông Mác và Lê đã nghĩ sai về vũ trụ, về trời đất, về đời sống nhân loại. Vậy người thông minh phải vứt bỏ chủ thuyết Mác-Lê.
Nếu ông Bảo đánh giá lý thuyết Mác-Lê đúng, thì đảng Cộng Sản không có một chính nghĩa nào để vẫn khẳng định tiếp tục đưa Việt nam đi theo con đường của mác-lê.
Vậy đảng cộng sản là cái gì? Chỉ là một tập hợp những người đầy tham vọng và quyền lực. Họ không khác gì một thứ giặc cướp đối với nhân dân. Ông Bảo nói thêm rằng “ tổ chức anh chị em cán bộ phải giữ quyền cai trị Việt Nam vài năm nữa, vì nếu không có một lực lượng mạnh giữ ổn định chính trị xã hội, thì nước sẽ loạn và dân sẽ khổ ”.
Lấy sự ổn định làm chính nghĩa của mình không có ý nghĩa tốt đẹp vì hoàn toàn thiếu thuyết phục. Chính nghĩa ổn định, nhiều người bình thường có thể nói và thi hành. Cần gì phải có cái gọi là đảng Cộng Sản với 3 triệu đảng viên, với vai trò lãnh đạo toàn diện đất nước và xã hội ? Quân Đội làm được. Phật Giáo làm được. Việt Quốc làm được. Ai cũng hy vọng làm được. Cái gọi là đảng Cộng Sản không thể tự cho là chỉ có họ mới làm được.
Theo tuyên truyền của đảng cộng sản, trong quá khứ, họ có công đức lớn để đứng trên và trước mọi người khác. Tức họ cho rằng họ có vai trò lịch sử Có đúng như vậy không?
Để trả lời, giờ đây, Bộ Chính Trị hãy tổ chức gọi hồn các đồng chí của họ đã chết, chết vì hi sinh hay chết oan vì đảng cũng được, để hỏi công việc đảng làm. Rồi, có lẽ họ nên gọi hồn để hỏi cái gọi là đảng cộng sản thật sự có công đức với dân tộc Việt Nam hay không? Rồi, họ có thể gọi hồn để hỏi đảng cộng sản tại sao ngày nay vẫn nói đi theo mác-lê, mà trên thực tế không thấy xã hội việt nam chuyển biến theo mô hình” chính nghĩa Mác-Lê.” một chút nào nữa. Vậy thì cái đảng này nên tự giải tán, và có mang tội với đất nưóc, với dân tộc không?
Chúng tôi cũng có thể gọi hồn như Bộ Chính Trị. Chúng tôi có thể gọi hồn các vị cũng nằm xuống, vì nhiều lý do khác nhau, hỏi họ về công đức của cái gọi là đảng Cộng Sản.
Thí dụ, hỏi Đức Huỳnh Giáo Chủ của Phật Giáo Hòa Hảo, hỏi ông Trương Tử Anh, Đảng trưởng Đại Việt Quốc Dân Đảng , ông Lý Đông A, Thư ký trưởng Đảng Duy Dân, các nhân sĩ yêu nước Ngô Đình Khôi, Nguyễn văn Bông, Tạ Thu Thâu, Nguyễn An Ninh, Hồ văn Ngà, Phan văn Hùm, Nguyễn văn Sâm, … và những người dân Huế chết hồi Tết Mậu Thân, vân, vân, … cho đến 1 ,2 triệu người Việt nam bình thường khác, chết trên biển cả, trong rừng sâu, trong các trại tù rải rác khắp cả nước.
Gọi hồn tất cả những người này về và lắng tai nghe họ nói số phận của dân tộc Việt Nam từ khi Đảng Cộng Sản vận dụng “chính nghĩa Mác-Lê” để cướp lấy quyền lãnh đạo đất nước và giử độc tôn cho đảng .
Xin trả lời: Công đức ở đâu?
Bằng chứng thứ hai cho thấy cái gọi là đảng Cộng Sản là một đảng thì đảng ấy có hành động cụ thể như thế nào? Ngoài sự hiểu biết, sự suy nghĩ, sự tính toán của con người, các hành động của người đó phải cho chúng ta thấy rõ, một cách minh bạch, để kết luận người đó tốt hay xấu, giỏi hay dở, đạo đức hay gian ác, cần tồn tại hay nên vứt đi thôi ?
Cái gọi là đảng Cộng Sản đó, cách đây 8 năm, đã tự động hiến dâng đất đai của tổ tiên để lại cho Bắc Triều mới . Và cả biển nữa! Tại sao?
Để đáp ứng sự đòi hỏi của Bắc Triều mới? Phải.
Ở điểm này, chúng ta hãy nhìn rõ. Cái gọi là đảng Cộng Sản đó vì nhu cầu tồn tại đã dâng đất, dâng biển cho Bắc kinh. Đây là nhu cầu sanh tử. Đảng cộng sản phải làm một việc tội lỗi như vậy chỉ vì đảng lo sợ nhân dân Việt nam hỏi tội của họ đối với tổ quốc và nhân dân từ trước đến giờ. Mà nhân dân hỏi tội có nghĩa là đảng sẽ bị mất quyền cai trị. Hoặc một vụ Thiên An Môn Việt Nam sẽ xảy ra . Trước nỗi ám ảnh mất quyền lực, đảng cộng sản cần sự ủng hộ, sự tiếp tay của Bắc Triều mới, mặc dầu có tổn hại đến quyền lợi tối thượng của Quốc gia.
Như vậy đảng cộng sản ở Hà nội không thể tự cho là một đảng có chính nghĩa yêu nước được, mà phải bị kết án là một đảng bán nước mới đúng.
Nếu đảng Cộng Sản Hà nội chuyên tâm phục vụ cho đòi hỏi, tham vọng của Bắc Triều mới, thì Việt nam tất nhiên phải lâm nguy làm thân nô lệ cho Hán Tộc. Nếu chỉ có riêng cái đảng cộng sản làm nô lệ Hán tộc thì chúng ta hà tất phải tốn lời.
Thực tế ở Việt Nam cho ta thấy công an, tình báo của Việt Nam đều do công an, tình báo Trung Quốc đào tạo và cố vấn. Nhờ đó mà công an, tình báo Hà Nội mới có đủ bản lãnh đàn áp những người dân chủ ở Việt Nam, đàn áp dân oan nạn nhân của những vụ đất đai bị đảng cộng sản tước đoạt, đàn áp những vụ biểu tình chống Trung quốc xâm chiếm đất đai bằng vũ lực và thô bạo.
Nhìn lại lịch sử Việt nam thì từ thời Ngô Quyền đến nay, chỉ có vài nhà vua Việt nam theo Bắc Triều một cách xấu hổ như vậy. Có Nhà Mạc phải xin sự ủng hộ của Hoàng đế phương Bắc để đối phó với Nhà Lê. Có vua Lê Chiêu Thống xin Trung Quôc gởi binh qua Hà nội để đánh anh em Nhà Tây Sơn. Có vua Gia Long và Minh Mạng lấy y thức hệ Tống Nho của Nhà Thanh bên Tàu để làm nền tảng đạo lý xây dựng uy quyền cho Nhà Nguyễn . Nhưng các ông vua này không làm mất đất, mất biển vào tay ngoại bang chỉ vì quyền lợi riêng tư như đảng cộng sản ngày nay.
Cầu viện thường hay lệ thuộc tư tưởng của kẻ khác, khó tránh khỏi bị dẩn đến mất chánh nghĩa quốc gia. Phải chăng vì thế mà Nhà Mạc đã không thắng Nhà Lê, vua Lê Chiêu Thống thua Quang Trung Nguyễn Huệ. Riêng Nhà Nguyễn vì chọn lựa sai lầm học thuyết lỗi thời mà cứ khăng khăng ôm giữ nên thua người Pháp. Tức một thứ lệ thuộc tư tưởng. Khi có được chỗ dựa mạnh là Bắc kinh, cái gọi là đảng Cộng Sản sẽ đánh bại được toàn dân Việt Nam chăng? Tức đảng cộng sản vĩnh viễn đàn áp, bốc lột nhân dân chăng?
Mới đây khi nghe tin Bắc Kinh tổ chức Hoàng Sa và Trường Sa trở thành môt đơn vị hành chánh mới trực thuôc Tỉnh Hải Nam, lập tức xảy ra nhiều cuộc biểu tình của dân chúng thanh niên, sinh viên ở TP Hồ Chí Minh, ở Hà nội, chống chánh sách xâm lược của Trung Quốc. Cái gọi là Đảng Cộng Sản không dám lên tiếng phản đối kẻ cướp đất, trái lại thô bạo đàn áp dân chúng công khai bày tỏ lòng yêu nước. Khí thế của nhân dân Việt Nam bây giờ làm cho đảng cộng sản Hà Nội bắt đầu lo sợ. Nếu đảng cộng sản khôn ngoan thì hãy thấy ở đây, tức ở nhân dân, mới là chỗ dựa vững chắc hơn thế của Trung Quốc.
Nhưng cái gọi là Đảng Cộng Sản nghe theo ai?
Buồn mà nói. Vì nói cho đúng thì phải nói lớn và nói rõ phe nhóm cai trị Việt Nam hiện nay là một bọn Hán Ngụy. Tiếc vì chúng tôi biết chắc chắn có nhiều đảng viên của cái gọi là Đảng Cộng Sản không muốn như vậy. Họ thương dân, yêu nước thật lòng. Nhưng họ lo sợ, có thể vì bất lực, cho sự an nguy của bản thân và gia đình trước những thủ đoạn khéo léo, gian ác, đê hèn của lực lượng Công An, Tình Báo đang có mặt khắp nơi rình rập.
Bọn Hán Ngụy thật sự không có nhiều người, nhưng họ có thế mạnh và nhiều tiền bạc. Họ quyết tâm giữ quyền lực cai trị đất nước mãi mãi. Họ sẽ làm cái gì phải làm để không mất địa vị cầm quyền, tức quyền làm ăn, làm giàu của họ.
Lệ thuộc Bắc Kinh, đối với họ, là một giá phải trả, họ chấp nhận trả, để có phương tiện ổn định xã hội chính trị Việt nam, tức duy trì chế độ độc tài toàn trị. Ổn định là cho quyền lợi của họ. Đất nước đối với họ chỉ là phương tiện trao đổi. Trung Quốc có một triết lý bình định thiên hạ từ đời Tần Thủy Hoàng. Ông ấy lấy ý kiến của phái Pháp Gia gồm lý thuyết âm dương, ngũ hành để kiến tạo thái hòa. Làm chính trị như vậy không theo sự giảng dạy của Khổng Mạnh, trái lại, đưa ra chính sách đại đoàn kết, giữ phép nước dưới sự lãnh đạo đọc tôn theo một vị hoàng đế. Đó là thuyết của Mặc Địch.
Cái đạo chính trị này – “ hoàng đế chính thuyết ”– là lý thuyết xây dựng xã hội không cần nghe ý dân. Đi từ trên xuống, không phải từ dân lên. Ngày nay là tập trung dân chủ, tức dân chủ xã hội chủ nghĩa và tư tưởng Hồ chí minh. Hoàng Đế nghe trời, ra lịnh và thiên hạ phải tuân theo. Dân không nghe theo thì sẽ bị phạt, nặng nhẹ tùy theo mức độ của sự phản bội, bất hiếu đối với chế độ.
Một ông Hoàng Đế không cần đức, không cần uy tín mà vẫn giữ được ổn định xã hội. Hiếu nghĩa thay thế nhân nghĩa. Cấp trên nói cái gì thì cấp dưới vâng dạ theo răm rắp. Nói vô phép, mất dạy, thì bị phạt, không được phần thưởng.
Đạo làm hoàng đế có mục đích lấy ý trời và qua cơ cấu hành chánh, ép thiên hạ vâng lệnh làm theo ý đó, mặc cho họ muốn hay không.
Trong lịch sử Việt Nam, các Nhà Lý, Trần và Lê không lấy đạo Hoàng Đế của Bắc Triều để trị dân. Nhà Lý và Nhà Trần theo đạo Phật. Nhà Lê cho đến Vua Lê Thánh Tôn theo quan điểm nhân nghĩa do Nguyễn Trãi viết ra.
Vua Lê Thánh Tôn bắt đầu theo chủ nghĩa Bắc Triều , tức lấy Tống Nho bênh vực ngôi vị Hoàng Đế một cách mù quáng với đạo hiếu nghĩa cha mẹ, vua chúa. Đến Nhà Mạc, Chúa Trịnh, thì ảnh hưởng Tống Nho ở cấp quan văn và các đại gia đình quan chức mở rộng. Nhà Nguyễn áp dụng Tống Nho và quan điểm hoàng đế, đưa triều đình Huế đi theo gương Nhà Thanh bên Tàu.
Trước đây, cái gọi là đảng Cộng Sản chụp mũ những người Việt nam không Cộng Sản mà hợp tác với Mỹ Quốc để giữ độc lập cho miền Nam Việt Nam là “Mỹ Ngụy” .
Bây giờ, nhìn về quá khứ thì chúng ta có thể đánh giá ai có công lớn hơn cho Dân Tộc Việt nam: “Mỹ Ngụy” hồi đó hay “Hán Ngụy” bây giờ?
Người Mỹ khi họ giúp các Chính Phủ Việt nam Cộng Hòa, khi họ làm cố vấn cho Chính phủ và quân đội quốc gia, họ thật sự muốn gì? Họ khuyến khích người Quốc Gia làm gì? Họ đòi hỏi Chính Phủ Sài gòn có chính sách nào?
Nói chung, người Mỹ từ Tổng Thống Eisenhower cho đến Tổng Thống Nixon, từ Đại Sứ Elbridge Durbrow cho đến Đại Sứ Ellsworth Bunker, tất cả đều yêu cầu Chính Phủ Sài gòn lo cho dân, áp dụng chế độ hiến trị, tổ chức các cuộc bầu cử từ xã ấp đến trung ương, trong sạch, dân chủ, cải cách ruộng đất, phát triển kinh tế, mở rộng giáo dục theo tôn chỉ “nhân bản, khoa học, khai phóng ” …Đối với Mỹ thì ý dân là hơn ý trời. Mỹ không bao giờ theo “ hoàng đế chính thuyết ”.
Như vậy làm “Mỹ Ngụy” là chọn phương pháp lo cho dân, cho quê hương Việt Nam, cho văn hóa, đạo đức dân tộc. Người Mỹ đến Việt Nam, không ở lại Việt Nam. Và “dân ngụy.” không hiến dâng đất dai, biển cả cho ngoại bang. Hơn nữa, trong lịch sử, người Mỹ không làm thuộc địa, không làm Thái thú, chỉ làm bạn đồng minh giai đoạn.
Còn người Việt nào bây giờ làm Hán Ngụy thì phục vụ ai? Họ có lo sợ số phận Tổ quốc của họ không? Hay chỉ có chung một thứ tập hợp những người cùng chí hướng tôn thờ quyền lợi bản thân mà thôi?
Stephen B. YOUNG

 Yểm Trợ Tự Do Ngôn Luận  

Freespeech4vietNam
2127 Cliff Road, Suite H
Eagan, Minnesota.55122
612-986-4914 cell
612-567-1719 voice mail
408-634-9703 cell
web: www.freespeech4vietnam.org email: freespeech4vietnam@gmail.com