Tôi với nó... sanh ra cùng một Mẹ .
Đất nước điêu linh, nên cách biệt đôi bờ.
Nó bờ kia, tôi bờ này vò võ. ..
Hai dãi đất, hai khung trời xa lắt...
Nhưng chị em chẳng bao giờ chia cắt...
Ở bên nớ ,giữa đại dương sóng dữ. ..
Nó ngoi ngóp, vẫy vùng cơn tuyệt vọng. ..
Mẹ tôi đó...tấm thân già xiêu vẹo .
Sức yếu mòn, run rẫy...ngất từng cơn. ..
Nào có thể, giữ gìn con cái Mẹ.
Tôi bờ kia, sống đủ đầy sung túc. ..
Cũng đại dương, sao sóng lại êm xuôi...
Dõi theo nó, theo Me, theo bè bạn. ..
Chén cơm trắng, miệng đắng...nước mắt trào.
Nhói từng cơn, tim đau , lòng quặn thắt.
Mẹ Việt Nam, con kêu Người tỉnh giấc. ..
Đất nước mình, nay còn hay đã mất..?
Quân bán nước, lũ tham tàn độc ác...
"Nướng dân đen, trên ngọn lửa hung tàn.
Vùi con đỏ, xuống dưới hầm tai vạ "...
Nhưng cuối đầu...hèn nhát với ngoại bang...
Đã quá đủ cho dân ta chịu nhục..
Bảy mươi năm, làm trâu cày ngựa cởi.
Toàn dân hỡi...chị, em ta cùng đứng...
Sánh vai nhau...mà gìn giữ núi sông
Quyết quét sạch lũ ba đình hút máu.
Về mẫu quốc, bọn cẩu trung khốn nạn.
Cho Việt Nam sống an lạc, thái hoà. ..!
Trần Cẩm Hoa
Cũng đại dương, sao sóng lại êm xuôi...
Dõi theo nó, theo Me, theo bè bạn. ..
Chén cơm trắng, miệng đắng...nước mắt trào.
Nhói từng cơn, tim đau , lòng quặn thắt.
Mẹ Việt Nam, con kêu Người tỉnh giấc. ..
Đất nước mình, nay còn hay đã mất..?
Quân bán nước, lũ tham tàn độc ác...
"Nướng dân đen, trên ngọn lửa hung tàn.
Vùi con đỏ, xuống dưới hầm tai vạ "...
Nhưng cuối đầu...hèn nhát với ngoại bang...
Đã quá đủ cho dân ta chịu nhục..
Bảy mươi năm, làm trâu cày ngựa cởi.
Toàn dân hỡi...chị, em ta cùng đứng...
Sánh vai nhau...mà gìn giữ núi sông
Quyết quét sạch lũ ba đình hút máu.
Về mẫu quốc, bọn cẩu trung khốn nạn.
Cho Việt Nam sống an lạc, thái hoà. ..!
Trần Cẩm Hoa
No comments:
Post a Comment